"Ta lo lắng về Viên Bảo."
Vân Quán Ninh khẽ thở dài.
Mặc Diệp: "..."
Cứu với, tim hắn đau!
Khó chịu, không thở được, suýt chết ngạt!
Vân Quán Ninh chớp mắt với hắn: "Vốn dĩ chuyện này ta chỉ định tự mình tính toán, nhưng dù sao chàng cũng là phụ thân giả của Viện Bảo. Ta nghĩ cũng nên cùng chàng thương lượng, hỏi ý kiến."
Phụ thân giả?
Mặc Diệp suýt chút nữa không thở được: "Bổn vương chính là phụ thân của nó!"
Hắn nghiến răng rồi cố thốt ra một câu.
Như Mặc- người đang lái xe ngựa, nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người bên trong, vui vẻ cười không ngậm được mồm.
Chủ tử ơi chủ tử, người cuối cùng cũng có ngày hôm nay!
"Có chuyện gì, nói đi!"
Mặc Diệp vén rèm lên, liếc nhìn con phố chạng vạng bên ngoài. Hắn không muốn nhìn Vân Quán Ninh, rốt cuộc thì nữ nhân này luôn làm người ta tức chết, không có dấu hiệu nào.
"Ta đang nghĩ, chúng ta có nên đưa Viên Bảo đến gặp phụ hoàng không?"
Vân Quán Ninh nghiêm túc nói.
Nói ra những lời này... Mặc Diệp hơi giật mình: "Nàng nói cái gì?"
"Ta đang nghĩ, có nên đưa Viên Bảo đến gặp phụ hoàng không?"
Vân Quán Ninh nghiêm túc lặp lại lời vừa rồi.
"Tại sao?"
Mặc Diệp buông rèm, khó hiểu hỏi: "Không phải lúc trước nàng nói, khi mọi chuyện yên ổn. rồi, sẽ đưa Viên Bảo đi gặp phụ hoàng và mẫu phi sao?"
Hắn ngược lại càng muốn để Mặc Tông Nhiên và Đức Phi gặp tôn nhi đáng yêu của họ.
Nhưng đó còn liên quan đến sự an nguy của Viện Bảo, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601559/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.