Nhìn thấy những bộ triệu phục này, ánh mắt của Vân Quán Ninh có hơi run.
Nàng gả vào Minh Vương phủ đã bốn năm, nhưng mà cũng chỉ hôm nay là có được triều phục vốn thuộc về mình.
Cái tên Mặc Diệp này...
Rốt cuộc là muốn làm cái gì thế?
Nhìn thấy nàng sửng sốt, Như Yên vội hỏi: "Vương Phi, còn nhiều hộp gấm lắm đó."
Vân Quán Ninh lúc này mới phản ứng lại kịp.
Mở hộp gấm ra, bên trong là đầy đủ trâm ngọc, trâm vàng, trâm bạc cùng trâm hoa. Còn có cả mấy bộ vòng tay và nhẫn ngọc, đủ loại dây chuyền, khuyên tai và ngọc bội, thậm chí còn có vài bộ trang sức khác.
Ngoài ra, còn có đủ thứ son và phấn nước thơm nữa.
"Mặc Diệp là có ý gì vậy chứ?"
Nàng chau mày.
Không phải kiểu vui thích như trong tưởng tượng, ngược lại còn khẽ nhíu mi.
Như Yên dò hỏi: "Vương Phi, người không thích mấy món này sao?"
"Vương gia nhà ngươi không biết là đang làm gì nữa?"
Vân Quản Ninh lại hỏi.
Như Yên đặt hộp gấm trong tay xuống: "Nô tỳ cũng không biết, mấy thứ này là được Như Mặc mang tới, nói là mấy ngày trước đó Vương gia có dặn dò là đem toàn bộ những món đồ thịnh hành nhất trong kinh thành, mang tới cho Vương Phi"
"Mấy món triều phục này là được mấy thêu nương khéo tay nhất kinh thành dệt ra đó."
"Khoảng thời gian này, Như Mặc vẫn đang bận bịu huơ hết mấy cửa hàng lớn ở kinh thành."
Lần này, Vân Quản Ninh càng thêm nghi hoặc: "Ngài ấy dư tiền không có chỗ để xài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601525/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.