"Từ Minh Vương phi rồi tới Vân tam tiểu thư, đều là nữ nhi."
"Từ lâu rồi nô tỳ có nghe người ta nói, vận khí đàn ông của Vân gia trong mấy năm qua đều rất mỏng manh, Vân nhị tiểu thư thật sự sẽ có được may mắn như thế, chỉ một lần mà mang thai được con trai sao?
Lời này đúng là hơi khó nghe, nhưng cũng có lý mấy phần.
Triệu hoàng hậu do dự.
Minh Vương phủ hiện tại là một mảng yên tĩnh, chỉ có ánh đèn lồng khẽ đung đưa trước gió.
Nhờ vào phúc của Viện Bảo, tối hôm nay Mặc Diệp may mắn được ngủ cùng với mẹ con bọn họ trên cùng một cái giường.
Nhưng mà, hắn ở bên ngoài đường đường là một Minh Vương có thể quát tháo hô mưa gọi gió, nhưng mà ở trong Thanh Ảnh Viện lại chỉ có thể ấm ức mà ngủ dưới chân của Vân Quán Ninh và Viện Bảo.
Viên Bảo nói, một nhà ba người thì phải ngủ chung trên một cái giường, cùng ăn chung một cái bàn.
Cho nên Vân Quản Ninh hỉ xả, chấp nhận cho Mặc Diệp ngủ lại Thanh Ánh Viện đêm nay.
Nhưng mà kiểu ngủ như này, thật sự quá oan uổng rồi.
Trời hè vào ban đêm, gió mát cứ thổi dập dìu.
Vân Quán Ninh có thói quen ngủ để chân trần ra bên ngoài, nhưng Mặc Diệp lại sợ về sau nàng sẽ bị chứng thoái hóa khớp", cho nên dứt khoát cả đêm ôm chân nàng mà ngủ.
Vân Quán Ninh cảm thấy bí bách, lập tức vùng ra.
Mặc Diệp lại kiên quyết kéo chân của nàng qua, bị nàng trong trạng thái mơ màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601524/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.