Khôn Ninh Cung.
Ngự lâm quân khiêng Tôn Đáp ứng tiến vào Khôn Ninh Cung, ném ở trước mặt của Triệu hoàng hậu.
Sau đó, theo thứ tự mà chuyển lời của Vân Quán Ninh tới Triệu hoàng hậu.
"Ả Vân Quán Ninh đó! Quả thật là không coi bổn cung ra gì mà!"
Bà ta liếc nhìn Tôn Đáp Ứng đang co ro trên đất, quát một tiếng: "Thứ vô dụng, sao lại để cho Vân Quán Ninh nắm thóp?"
"Nương nương, không phải là người bảo thần thiếp làm như vậy sao?"
Nhớ tới những lời Vân Quán Ninh nói vừa nãy, Tôn Đáp Ứng ở đây vô cùng sợ hãi.
Nàng ta sợ Triệu hoàng hậu sẽ trách phạt mình, vội vã bò tới chân của người kia: "Nương nương, người nhất định phải cứu thần thiếp!"
Bởi vì trên người có bọc chăn, cho nên bò cũng rất chật vật.
Tôn Đáp ứng chẳng khác gì một con sâu lông, vất vả bò tới chân của Triệu hoàng hậu lại bị người kia đạp một cước lăn ra: "Bổn cung bảo người làm cái
gi?"
"Bổn cũng chẳng có bảo người làm gì cả, là tự người hiểu sai ý!"
Tôn Đáp ứng nghe thế, lập tức há hốc mồm.
Thái độ này của Triệu hoàng hậu, là đang trở mặt không quen sao?
"Nương nương, sao người có thể như thế, không phải người bảo thần thiếp..."
Tôn Đáp ứng ngơ ngác nói.
"Bổn cung bảo cái gì?"
Triệu hoàng hậu lạnh lùng nhìn sang, Tôn Đáp Ứng vừa định nói đã lập tức nghẹn lại ở cổ họng, Triệu hoàng hậu nói tiếp: "Tôn Đáp Ứng, bổn cung chẳng có nói gì cả!"
Dứt lời, chỉ thấy bà ta nhìn nàng ta với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601505/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.