“Ngươi bớt lại chút đi! Rõ ràng là vì bạc của ta nên mới nguyện đầu rơi máu chảy chứ gì!”
Vân Quán Ninh khinh thường ra mặt, không hề do dự mà vạch trần ý đồ của Như Ngọc: “Chuyện này đợi đến tối nay thì làm! Việc cấp bách trước mắt là phải phối hợp làm việc cùng với Tống Tử Ngư.”
Làm việc?
Vậy trò kia là cái gì?
Như Ngọc nghe không hiểu, nhưng nàng ấy vẫn cố tỏ vẻ hiểu rồi: “Vâng, Vương phi nói phải.”
“Thuộc hạ lập tức đi làm công việc mà Tổng công tử phân phó.”
Nói rồi nàng nhanh nhẹn đi khiêng nước thuốc.
Chẳng mấy chốc đã sang giờ Mão.
Mặc Diệp đã sớm tiến cung nói chuyện này cho Mặc Tông Nhiên biết.
Bởi vậy nên buổi lâm triều ngày hôm nay hết sức đơn giản: Mặc Tông Nhiên dẫn đầu tất cả triều thần đứng chờ bên ngoài điện Cần Chính.
Ông ngẩng lên nhìn về phía chân trời: “Hôm nay là một ngày nắng nóng!”
Chúng thần: Lời này không phải vô nghĩa sao!
Ánh mặt trời chiếu tới nóng cả mông, ai chẳng biết hôm nay là một ngày nắng nóng?
Nhưng mà người nói lại là Đế vương, cho nên bọn họ chỉ có thể nói thầm trong lòng mà thôi.
“Nắng mùa hè nóng như thiêu đốt, mặt trời đã ló dạng từ giờ Dần. Trẫm nhìn thấy mặt trời chói loá này, hôm nay lại được đứng dưới nó, quả là nóng tới mức chảy ra mỡ.”
Mặc Tông Nhiên liếc sang Mặc Diệp bên cạnh: “Diệp Nhi, con nói xem?”
“Phụ hoàng nói đúng.”
20
“Nếu tới giờ Mão mà vẫn chưa có mưa, trẫm sẽ phạt con đứng dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601490/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.