Tử Tô đỡ lấy Tần Tự Tuyết, hai người nhanh chóng vào trong phòng.
Nhũ mẫu đã đưa hai đứa bé đi, Tử Tô cẩn thận ngó ra ngoài nhìn một chút, sau đó khép cửa phòng lại, nhanh chân đi tới ghế quý phi: “Vương Phi.”
“Mấy tháng này, người vốn chẳng có nghỉ ngơi đàng hoàng.”
Ả ta lo lắng: “Hay là nô tỳ mời thái y tới bắt mạch cho người, nếu như lỡ để bị bệnh…”
“Ngài với Vương gia, không phải còn phải cố gắng sinh tiểu công tử sao?”
Sắc mặt của Tần Tự Tuyết dần trở nên khó coi.
“Sao bổn vương phi lại có thể không muốn sinh tiểu công tử cho Vương gia chứ? Nhưng mà vì chuyện lần đó, thái y nói cơ thể của bổn vương phi bị tổn thương tới căn cốt, chỉ sợ sau này sẽ không thể mang thai được nữa.”
Nàng ta nghiến răng, không cam lòng mà nói: “Tuy bổn cung thắng cược, nhưng mà cũng đã mất đi tư cách làm mẫu thân rồi!”
Nhìn thấy chủ tử nổi giận, Tư Tô cũng không dám nhiều lời.
Lần mà Tần Tự Tuyết sẩy thai đó, thật ra là một màn đánh cược.
Lấy trộm lệnh bài không phải là tội nhỏ.
Nói khó nghe hơn thì chính là nàng ta đã phản bội Mặc Hồi Phong.
Mặc dù Mặc Tông Nhiên và Triệu hoàng hậu tha cho nàng ta, nhưng mà sau khi về kinh, Mặc Hồi Phong nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng ta.
Vì thế, nàng ta mới đánh cược một trận.
“Ngươi có nhớ ngày ta quay về Tướng Phủ, đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601417/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.