"Doanh Vương phi thật sự là quan tâm Vương gia nhà ta quá."
Vân Quán Ninh cầm lấy chén trà, cười như không cười nhìn nàng ta một cái: "Hẳn là, đã nhiều năm như vậy nhưng trong lòng Doanh Vương phi vẫn không quên được hắn?"
Chỉ một câu nói mà khiến cho sắc mặt mấy người ở đây đều trở nên cực kỳ khó coi!
Nhất là Mặc Hồi Phong!
Tần Tự Tuyết kinh ngạc.
Nàng ta không ngờ Vân Quán Ninh dám trực tiếp lấy chuyện này ra đâm chọc!
Mấy năm qua, chuyện này là cái gai trong bụng mấy người bọn họ. Cho dù là nàng ta đã gả cho Mặc Hồi Phong, sinh cho hắn ta hai nữ nhi, nhưng là trong lòng của hắn ta vẫn luôn không tin tưởng nàng ta.
Cho rằng Tần Tự Tuyết không quên được Mặc Diệp.
Trời đất chứng giám cho, nàng chưa từng động lòng đối với Mặc Diệp!
Mặc Diệp sầm mặt lại, không vui vẻ gì, quay qua Vân Quán Ninh quát: "Nói xằng bậy gì thế! Còn nói hươu nói vượn nữa thì đi xuống đi!"
"Vương gia, ta có nói bậy hay không, trong lòng ngươi biết rõ. Bốn năm trước, Doanh Vương phi này hao tâm tổn trí muốn làm cái gì, ta hiểu rõ nhất so với bất kỳ ai."
Vân Quán Ninh cười lạnh.
Con người nàng từ xưa đến nay là có thù phải báo.
Nếu không phải là bốn năm trước nàng yếu ớt quá mức, thì sẽ không để mặc cho Tần Tự Tuyết thoải mái trải qua bốn năm như vậy!
Hôm nay, nàng muốn nói chuyện năm đó thật rõ ràng!
Thấy nàng muốn lôi chuyện này ra, trong lòng Tần Tự Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601157/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.