Khi đó Vân Quán Ninh đang đọc sách cùng Viên Bảo.
Như Ngọc rạng sáng đã đến.
"Nương nương cho gọi ta?"
Vân Quán Ninh có chút ngạc nhiên.
Nhưng chẳng mấy chốc nghĩ, tối qua Mặc Diệp bị thương nên hôm nay Đức Phi nương nương đã xuất cung hỏi thăm cũng là điều hợp lý. Chỉ là tại sao lại muốn gặp nàng?
Chẳng lẽ biết vết thương của Mặc Diệp có liên quan đến nàng sao?
Vân Quán Ninh khẽ chau mày, nhìn thoáng qua vẻ mặt hiếu kỳ của Viên Bảo.
Nàng nhíu mày trầm tư một lúc rồi dặn dò Viên Bảo: "Viên Bảo, con ở đây ngoan ngoãn học hành, mẫu thân đi rồi về ngay."
"Không được bước ra Thanh Ảnh Viện nửa bước. Nếu không mẫu thân trở lại tìm không thấy con thì sẽ rất lo lắng."
Đến nơi đây đã bốn năm.
Lúc đầu sau khi phát hiện có thai, nàng vốn dĩ không muốn có đứa trẻ này. Nhưng nghĩ lại lúc trước ở bệnh viện nhìn thấy rất nhiều cha mẹ mất đi con cái mà tuyệt vọng khóc lóc.
Nàng không nỡ nhẫn tâm.
Vì vậy mà lấy tính mạng ra uy hiếp để bảo vệ đứa nhỏ.
Cuối cùng thì nó vẫn chui ra từ trong bụng nàng. Viên Bảo từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, biết yêu thương người mẫu thân này.
Trong Minh Vương Phủ lớn như vậy, Viên Bảo là người thân nhất và là người nàng quan tâm nhất.
Vì đứa nhỏ nàng có thể liều cái mạng này!
"Con biết rồi mẫu thân."
Viên Bảo chớp mắt, nhu thuận đáp: "Con sẽ đợi mẫu thân trở về ăn cơm. Tối nay muốn ăn thịt viên hầm do mẫu thân làm!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601152/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.