Hắn đang nghi ngờ thì Như Ngọc - người đã đuổi theo hắc y nhân đó vào đêm hôm qua đã trở lại.
"Vương gia, thuộc hạ đã đuổi tới ngoài sông hộ thành, nhưng hắc y nhân này có võ công rất cao! Hắn ta vốn cũng giỏi chạy trốn, cũng rất quen thuộc kinh thành, cho nên nhanh chóng chạy thoát khỏi sự truy soát của thuộc hạ."
Hắn ta tự trách: "Vương gia, thuộc hạ vô dụng!"
"Thôi đi, bổn vương này biết hắc y nhân có võ công không tệ." Mặc Diệp xua tay. Tối hôm qua hắn cũng giao đấu với hắc y nhân, thậm chí hắn không phải là đối thủ của hắc y nhân đó...
Cánh tay đau nhức không chịu được, mặt hắn tái nhợt vì mất máu quá nhiều.
Vừa rồi, Như Mặc đã mời đại phu đến để kiểm tra vết thương cho hắn. Đại phu nhìn vết thương được băng bó, trầm trồ một hồi, nói rằng người băng bó cho hắn nhất định là người có tay nghề y thuật tốt.
Mặc Diệp bán tín bán nghi. Cuối cùng, hắn cũng không biết là do hắn không hề hiểu nàng hay là do... Nàng không phải là Vân Quán Ninh thực sự? Hắn đã dặn dò Như Mặc đi điều tra vấn đề này.
Nhìn thấy Như Ngọc vẫn quỳ trên mặt đất, hắn nghiêm nghị nói: "Đứng dậy! Về sau tăng cường canh giữ vương phủ, chuyện tối hôm qua không được để tái diễn nữa. Về hắc y nhân sẽ tiếp tục phái người điều tra."
"Vâng, thưa ngài." Như Ngọc đứng dậy.
Hắn ta cau mày: "Vương gia, thuộc hạ cho rằng hiện tại các vị Vương gia bên ngoài chỉ là tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601151/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.