Chương trước
Chương sau


Chương 1693

Trên đường đến Thanh Châu, hai mẹ con ngồi trên mã xa.

Mộ Dung Bắc Uyên cưỡi ngựa đi trước, trong lòng thầm nghĩ đến Triệu Khương Lan.

Lần này đi khẳng định đối phương sẽ cởi giáp quy thuận.

Đến lúc đó, hắn có thể mau chóng đưa Triệu Khương Lan trở về bên cạnh mình.

Nếu thật lòng yêu một người, là khi nghĩ đến người đó, trái tim bạn sẽ ngập tràn hạnh phúc.

“Nhanh lên.” Mộ Dung Bắc Uyên nhỏ giọng thúc giục.

Ngụy An là người đầu tiên biết được tin tức này, hắn ta lo lắng bất an ngồi chờ trong doanh trướng.

Tuy rằng chuyện phu nhân và nhi nữ của hắn ta không truyền ra ngoài, nhưng vẫn có không ít bính lính nghe được.

Cho nên mọi người cũng không thèm tập luyện nữa, mà ló đầu ra xem náo nhiệt.

Triệu Khương Lan sao có thể ngồi yên được, nàng đương nhiên biết hôm nay có ý nghĩa gì.

Nàng cũng không muốn giấu diếm thân phận nữa, dù sao đợi Ngụy An quy thuận, đại doanh quân phản loạn này sẽ bị Mộ Dung Bắc Uyên san phẳng.

Nhìn đội ngũ Mộ Dung Bắc Uyên càng ngày càng gần, Triệu Khương Lan mỉm cười đứng dậy chào hỏi.

Mộ Dung Bắc Uyên liếc mắt trấn an nàng.

“Phu nhân và nhi nữ của Ngụy An đều ở đây, ngươi theo ta vào trong.”

Trong doanh trướng, Ngụy An lo lắng đứng ngồi không yên.

Người bên cạnh nói nhỏ với hắn ta: “Tướng quân, xem ra Thần vương phi thật sự đưa phu nhân và tiểu thư đến đây, vậy từ bây giờ, chúng ta sẽ đầu quân cho triều đình?”

Nguy An nặng nề gật đầu.

“Trong đại quân, chúng ta rất khó kiểm soát tâm tư của hàng vạn tướng sĩ. Nhưng mười mấy huynh đệ chúng ta đã từng cùng nhau vào sinh ra tử, thề sống chết theo ngài. Nên bất luận ngài chọn bên nào, chúng ta cũng đều tôn trọng quyết định của ngài.”

“Đa tạ!”

Triệu Khương Lan đi theo Mộ Dung Bắc Uyên vào trong doanh trướng.

Đây là lần tiên nàng và Mộ Dung Bắc Uyên đường đường chính chính đi cạnh nhau, theo sau hắn còn có hai mẹ con cúi gằm mặt xuống.

Ngụy An nôn nóng đi tới, muốn gặp mặt phu nhân và nhi nữ của mình.

Nhưng lại bị Mộ Dung Bắc Uyên ngăn lại: “Ngụy tướng quân, bổn vương đã mang người đến, ước định của chúng ta, ngài cũng nên thực hiện rồi?”

Sở dĩ hắn tự mình đến đây chính là vì binh phù này.

Chỉ cần có nó trong tay thì điều động lục quân là không thành vấn đề.

Mộ Dung Bắc Uyên nở nụ cười “Tốt. Gia đình các ngươi mau đoàn tụ đi.”

Ý của hắn là bảo hai mẹ con tiến lên. Nhưng không hiểu sao. Hai mẹ con này không chịu ngẩng đầu mà tiếp tục nhìn chằm chằm mặt đất.

Đáng lẽ trong tình huống này, các nàng nên tỏ ra vui mừng mới phải.

Sao lại hành động như vậy. Nhất là với phu quân và phụ thân đã lâu không gặp.

Mộ Dung Bắc Uyên có chút khó hiểu, Triệu Khương Lan cũng lộ vẻ bối rối.

Chờ hai mẹ con đi đến bên cạnh Ngụy An, Ngụy An vội vàng giữ chặt tay của đối phương.

Vừa cúi đầu nhìn xuống, hắn ta không khỏi ngỡ ngàng.

Hai người này không phải là phu nhân và nhi tử của hắn ta!

Hắn ta sợ hãi đứng lên: “Điện hạ, đây là ý gì! Lẽ nào ngài cho hai người giả dạng phu nhân và nhi nữ đến lừa gạt Ngụy mỗ sao, ngài tưởng Ngụy mỗ sẽ không nhận ra hả!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.