Có một loại nam nhân này mặc dù không nói bất kỳ lời nào, không làm bất cứ chuyện gì, chỉ là an tĩnh ở một bên cũng sẽ hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mà hiển nhiên Nam Cung Thần chính là một người đàn ông như vậy.
Thư Nhã Phù nhìn dung mạo đã được cải trang của người trước mặt, đã thay thế cho khuôn mặt thật của Nam Cung Thần, đáy lòng một trận kêu rên, mấy ngày gần đây, mấy tiểu nha hoàn ở Lãnh gia thỉnh thoảng cứ quăng ánh mắt tới đây, trong ánh mắt có thêm tia nghi hoặc.
Thư Vũ Trạch mang theo Bạch Cầu từ bên ngoài mới vừa chạy vào, vốn là đang chạy vui sướng nhưng bước chân lập tức dừng lại, ngước nhìn cục diện trước mắt, cùng Bạch Cầu ăn ý nhìn nhau một cái, đồng thời lui về sau một bước.
Cục diện trong phòng, chỉ có thể nói là, minh thương dễ tránh, ám tiển khó phòng!
Chỉ thấy trên bàn cơm trước mắt, Tề vương gia ưu nhã ung dung bên khóe miệng treo lên mỉm cười thản nhiên, cử chỉ ưu nhã chân thành thưởng thức thức ăn trên bàn, chỉ là một hai mắt cũng thỉnh thoảng ngẩng lên nhìn "Nữ nhân" phía đối diện.
Nữ nhân ngồi ngay ngắn ở phía đối diện Nam Cung Thần, chính là Trình Mộng Nhi một thân y phục đỏ rực diêm dúa khác người. Chỉ thấy giờ phút này trên người lão già một thân đỏ rực, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp yêu mị vô cùng. Khóe mắt khẽ nâng lên, cũng nở nụ cười càng tăng thêm vẻ yêu mị của mình. Nhưng giờ phút này, cái người xưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ap-dao-vuong-gia/1622867/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.