"Văn Diệp, cám ơn!"Thư Nhã Phù quay đầu nhìn sau lưng, Văn Diệp đang êm ái đang lau mái tóc dài của mình, hướng về phía hắn cười cười, đưa tay mình đem vải bôngchà xát mái tóc.
Văn Diệp cũng tự nhiên buông lỏng tay ra, cưngchìu nhìn cô gái trước mắt,không bao lâu nữa có lẽ hắn phải trở về, màmấy năm qua vẫn có nàng theo bên cạnh, bây giờ nghĩ đến sắp rời đi, đáylòng không nỡ.
"Nhã Phù, hôm nay muội chạy khỏi đám cưới của Tềvương,về sau có tính toán gì không?" Do dự hồi lâu, Văn Việp vẫn quyếtđịnh mở miệng hỏi ra. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com.
"Ừ. . . . . . Hầuphủ nhất định là không thể trở về, Tề Vương phủ cũng không thể đi, xemra thành Khai Dương rất nguy hiểm, ta ở lại chỗ này sợ rằng rất dễ dàngsẽ bị Nam Cung Thần phát hiện, cho nên ta muốn qua, chờ buổi đấu giá lần này vừa kết thúc, ta liền chuẩn bị rời đi thành Khai Dương, nếu trướckia ta có thể rời đi bảy năm, hiện tại tạm thời rời đi một đoạn thờigian cũng chưa hẳn không thể." Đối với Văn Diệp, Nhã Phù hoàn toàn tintưởng, hai người qua nhiều năm như vậy cùng hợp tác ăn ý, để cho khôngkhí giữa hai người luôn là ấm áp thoải mái.
Và cùng Văn Diệp ởchung một chỗ nàng cảm thấy cũng rất vui vẻ, có loại cảm giác được chechở ở trong lòng bàn tay, cái loại ấm áp giống như ở bên cạnh một ngườianh trai vậy.
Nghĩ tới khi lần đầu tiên nhìn thấy y, trên taymình ôm Vũ Trạch mới ra đời không tới ba tháng, bây giờ nghĩ lại, haingười quen biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ap-dao-vuong-gia/1622761/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.