"Để lại người sống!"Nam Cung Thần quát lạnh một tiếng, đồng thời tơ vàng trên tay theo độngtác cấp tốc bắn tới chỗ người áo đen, một phen cuốn lên cánh tay củahắn, một lực đạo mạnh mẽ đem người áo đen quăng ra một phương hướngkhác.
Nguy hiểm thật!
Vừa nhìn nguy cơ đã được giảiquyết, Thư Nhã Phù ngậm cỏ lau, rất cẩn thận chui vào đáy nước lầnnữa, vội vàng ứng phó thích khách, ๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m, bọn họ sẽkhông phân tâm tới chú ý tới nơi này.
Chỉ là. . . . . . Thư NhãPhù nghĩ tới mới vừa rồi Nam Cung Thần đột nhiên ra tay, đáy lòng cóchút hoài nghi, chẳng lẽ hắn đã phát hiện sự tồn tại của mình, nếu không tại sao phải đột nhiên lên tiếng, còn ra tay đem người áo đen thay đổimột phương hướng khác đi.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút tình huốngvừa rồi, hình như lại hợp tình hợp lý, không thấy được hắn lại thật sựphát hiện sự tồn tại của mình.
Mà bây giờ rời đi trước quan trọng hơn, ngậm cỏ lau điều chỉnh tốt hô hấp lần nữa, Thư Nhã Phù lại trựctiếp lặn xuống, chuẩn bị bơi qua đáy thuyền, chỉ cần thoát khỏi nhữngngười này, có thể nói nàng đã an toàn.
Mà ánh mắt Nam Cung Thầncũng thỉnh thoảng nhìn về phía bụi lau sậy, cũng không đặt chú ý trênngười áo đen bị Liễu Trì dễ dàng bắt được, đáy mắt mang theo vài phần ýlạnh cùng sắc màu tà mị.
Đến khi ánh mắt lần nữa rơi vào trênngười áo đen, vải che trên mặt người áo đen đã bị kéo xuống, lộ ra mộtkhuôn mặt bình thường không có gì lạ.
"Nói, người nào sai ngươiđến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ap-dao-vuong-gia/1622760/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.