Tạm thời nàng cũng không đành lòng ngăn cản tên chết tiệt này làm loạn trên mặt, xem như bị muỗi đốt thôi.
Tâm tính thiện lương chết tiệt, Trần A Nam ưu thương nghiêng đầu bốn lăm độ thở dài.
Hoắc Phẩm Ngôn tất nhiên nhìn ra nàng mềm lòng, đuôi mắt không dấu vết cười lên đầy phúc hắc, vui vẻ làm loạn. Nắn nắn sờ sờ, da thịt mềm mại của nàng, quả nhiên đốt hắn đến thê thảm, thầm nghĩ còn đường chinh phục phía trước, nhìn tiểu mĩ nhân trong lòng rồi ngọn lửa thiêu đốt, không khỏi ai oán thở dài.
Bộ dạng thở dài của Hoắc Phẩm Ngôn, lọt vào mắt A Nam lại tưởng hắn đường đi mệt nhọc, vốn mơ màng sợ hãi nguyên nhân hắn vì nàng chạy tới kiếm người, nhưng là có chút yếu lòng, nàng không biết hắn là ai, không biết hắn từ nơi nào chạy tới chỉ rõ người này ở kinh thành xa xôi, nhưng dựa vào những lời của tỷ phu, cuộc sống người này vốn không dễ dàng, càng không có thời gian, thế vậy mà vì nàng mà có thể tức tốc chạy tới Liêu thành, không ngại Dật phủ là chốn nào mà nhảy tới, nói không yếu lòng là nói dối, cho nên A Nam bộc phát tấm lòng thánh mẫu maria, hướng người kia còn nhéo nhéo sờ sờ mặt nàng, vỗ vỗ vai hắn, nhu thuận nói.
'' Mệt mỏi cho ngươi rồi, quay về nghỉ ngơi đi, thay ta tới Trần gia bảo mọi chuyển vô sự, tỷ phu cùng cha nhất định đưa ngươi lên làm khách quý thờ tụng, đừng tới chỗ này quấy rầy cô nương ta hành sự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007578/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.