Thôn làng của Vân nha đầu được người ta gọi là Vân thôn, ban đầu nghe tới cái tên thôn như vậy, Trần A Nam không khỏi thắc mắc cùng kinh ngạc nhìn sang Vân Tiểu Nghi, cho đến khi nghe Vân Tiểu Nghi giải thích, nàng mới hiểu rõ gật đầu.
Vốn dĩ Vân thôn không phải gọi như thế vì gia đình Vân Tiểu Nghi có quyền cao hay giàu có, chỉ là năm xưa Vân thôn vốn là một cái thôn đáng thương, không những nghèo còn mang dịch bệnh, năm đó nếu không phải tổ tiên Vân Tiểu Nghi là Vân lão cụ vô tình đi ngang, dốc sức cả đời chữa khỏi dịch bệnh cho thôn làng, cứu mấy trăm mạng người dân, vì cảm kích ân cứu mạng của Vân lão cụ, người cả thôn mới thống nhất đổi tên thôn thành Vân thôn, để con cháu đời sau của Vân lão cụ có thể thay ông hưởng chút tươi đẹp, không bị chết đói chết bệnh.
Đáng tiếc cho Vân lão cụ, đời đời Vân gia vốn dĩ đem nghề y làm gốc nhưng là thế hệ về sau càng suy thoái, năng lực học y cũng không có, đến đời cha của Vân Tiểu Nghi xem như đã đem Vân gia từ y sang nông, Vân thôn đó giờ ở Liêu thành kém hơn các thôn khác rất nhiều, lại gần khu vực của các đại quan gia, cho nên đời sống không khá giả gì, nói nghèo túng cũng không sai, nên mới có tình trạng Vân cha đem bán Vân Tiểu Nghi, người trong thôn dù không vui cũng không thể can, nhà ai cũng khó khăn, muốn giúp chính là lực bất tòng tâm.
Trần A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007571/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.