Đối với câu trả lời của nàng ta, A Nam vẫn như trước bình thản mà nhìn, nàng lưng thẳng cao gầy, không quản mọi chuyện xung quanh, ngay cả Yến Liễu Đào mắng chửi nước bọt tung bay cũng không thèm để ý, chỉ có đôi con ngươi đen như vực sâu vạn trượng khẽ quan sát nha hoàn đang cúi người, đầu cũng như muốn gục xuống đất, ánh nhìn như đang nhìn một con kiến hôi vô tình bò ngang, không khỏi khiến nàng ta hai tay giấu dưới áo run bần bật.
Trần A Nam âm thanh như chuông bạc, không lạnh không nóng, nhàn nhạt mở lời.
" Người tới đem y phục của bổn cô nương đi là một nha đầu gọi Vân Tiểu Nghi, nàng ta bên gò má có một vết bớt, mới đến Dật phủ cách đây một tháng, đại thiếu gia có thể cho người tới phòng quản sự lấy danh sách hạ nhân kiểm chứng. "
Còn chưa đợi Dật Lam Phong có phản ứng kêu người đi, Trần A Nam liền mở môi hồng như cánh sen nói tiếp.
" Bổn cô nương nếu nhớ không sai, Dật phủ có một bảng gia pháp, trong bảng gia pháp có một điều khoản nhỏ của gia quy, hàm là nô tài tới thu gom y phục của chủ tử đem đi đều phải lưu lại một tờ giấy chứng thực đồ dùng thế nào kèm với dấu vân tay của bản thân, trả đồ đổi giấy lấy bạc, tờ giấy đấy, ta còn giữ. "
Mọi người xung quanh lập tức ồ lên rõ ràng. Yến Liễu Đào tất nhiên nghẹn họng kinh hãi nhìn A Nam. Còn Đinh Vị Mân vốn đã thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007563/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.