Chương trước
Chương sau
" Đinh tiểu thư. Yến tiểu thư."

Trần A Nam nghiêng đầu nhỏ nhìn qua, ai nha một tiếng, có chút không ngờ Yến Liễu Đào kia lại một thân váy vàng đầu quấn băng trắng, dung nhan hung nộ ngoan độc chạy vù tới, sau lưng còn kéo theo một thân ảnh yểu điệu khác, A Nam mơ hồ muốn đổ mồ hôi, cái vị tiểu ôn thần này có phải quá hăng hái với nàng rồi hay không? Mọi lúc đều thấy nàng ta chạy tới, bộ dạng hống hách hung nộ kia thật khiến người ta cảm thấy muốn tránh được liền tránh. Cho nên nô tài ở Nguyệt Ốc đều tâm ý linh thông, hai bước chạy ra xa thật xa, sợ mang họa diệt thân vào người.

"Ngươi cái đồ yêu tinh không biết xấu hổ!"

Yến Liễu Đào mắt trợn trừng bốc hỏa, chỉ vào mặt A Nam ra sức mắng, lại thấy nàng dung nhan tiên linh có chút bất ngờ nhìn ngón tay của Yến Liễu Đào, ba phần tựa tiếu phi tiếu bay qua, lại xem Yến Liễu Đào như con bọ bay ngang, ánh mắt trong như mặt hồ, đẹp đẽ câu hồn lia tới đánh giá người phía sau Yến Liễu Đào, mặt ngọc mày liễu, tóc đen cầu kì, một thân váy yểu điệu, khí tức có kiêu có ngạo, lại dịu dàng đầy mặt, chỉ thấy nàng ta hai mắt có chứa ánh nước khẽ run, như có như không rụt rè nhìn Trần A Nam thân ảnh váy tím ngồi đằng kia, A Nam không khỏi thưởng thức nàng, thầm than thở một tiếng.

Vị tiểu thư này dịu dàng thục nữ, lại là một mĩ nhân rất xinh đẹp, như vậy mới gọi là hình tượng tiểu thư, khuê nữ a__!

So với bản thân, Trần A Nam có chút thấy e thẹn, thầm muốn hỏi người ta cách học hỏi hai chữ thục nữ hảo cầu viết thế nào.


Đinh Vị Mân nhìn người trước mắt thân váy tím tiên linh, dung nhan lại càng họa thủy khuynh thành, khí tức trên người vừa kiêu vừa lãnh, thanh tao có thừa, thấy nàng ta tựa tiếu phi tiếu đảo qua các nàng, không khỏi đáy mắt âm trầm như mực đen, lại biến thành khẽ run rẩy kéo tay áo Yến Liễu Đào, dịu dàng bảo.

"Muội muội__ đừng nổi nóng__"

Yến Liễu Đào nhìn Trần A Nam một bộ tỉnh bơ, lại nhìn tới người phía sau thế nào yếu đuối mắt ngập nước, lập tức lửa giận công tâm, khẽ vỗ về tay Đinh Vị Mân, an ủi nghiến răng nói.

"Tỷ tỷ yên tâm."

Sau đó hướng người kia mày nâng mắt trợn, mắng đến vô thiên vô pháp.

"Ngươi cái ả hồ ly tinh chết tiệt! Nhị thiếu gia vừa đi liền câu dẫn đại thiếu gia! Nghĩ muốn bay lên hóa phượng cũng không coi lại bản thân ti tiện thế nào!"

Trần A Nam nghe nàng mắng, thùy dương có chút đau, cái người này mặc dù ngu ngốc có thừa, nàng cũng không muốn so đo, nhưng là câu trước yêu tinh câu sau hồ ly tinh, mắng chửi người vô thiên vô pháp như vậy, không trả lại cũng quá không giống tác phong ngày thường của Trần tiểu muội nhà nàng.

Cho nên Trần A Nam khẽ nâng mắt nhìn, trêu tức khẽ cười, châm chọc đáp trả.

"Yến tiểu thư mồm miệng rất ngoan! Mở miệng là tiện đóng miệng cũng tiện, quả nhiên thật tiện!"

"Ngươi mắng ai tiện!"

"Tiểu nữ cũng không đề cập tên tiểu thư ở đây, ngươi giật mình làm gì?"

"Ngươi!"

Trần A Nam nhìn Yến Liễu Đào mắt trợn to run tay chỉ mặt nàng, liền khiêu khích cười, tức không tức không? Liền cho ngươi nghẹn chết đi!

Mắng ta yêu tinh, cũng dám bảo nàng câu dẫn huynh đệ Dật phủ, thật sự hạ thấp Trần A Nam nàng quá mức rồi!

Đinh Vị Mân ánh mắt khẽ trầm xuống, khẽ cắn môi kéo tay Yến Liễu Đào, lại khiến Yến Liễu Đào như tạt máu gà bay tới mở miệng mắng.

"Nói ngươi tiện còn không đúng sao? Câu dẫn đại thiếu gia chiếm được Nguyệt Ốc thì sao? Cũng chỉ là cái hồ ly tinh thân phận không rõ! Còn lâu mới bằng Đinh tỷ tỷ!"

Một màn người kéo người xướng rơi vào mắt A Nam, Trần A Nam như có như không liếc mắt nhìn nữ nhân đằng sau Yến Liễu Đào, vốn tưởng người này chỉ là một cô nương dịu dàng, nay nhìn tới nàng ta tuy là dung nhan xinh đẹp ấm ức ngấn nước, nhưng đáy mắt tia âm trầm vừa mất kia không cách nào giấu nổi ánh mắt lão luyện của A Nam, còn có không biết A Nam nàng sống hai đời nhìn rõ sự việc, giỏi nhất là giấu tâm tư sao? Nữ nhân này đúng là rất âm hiểm, có thể khiến Yến Liễu Đào cũng như hai nha hoàn xung quanh trở nên thương tiếc bảo hộ nàng ta, một dạng gà con nhỏ đáng thương, không khỏi khiến A Nam thở dài tiếc nuối, vốn còn tưởng là một vị tiểu thư dịu dàng thục nữ, ai ngờ là rắn hóa gà a?

Trần A Nam nghĩ thì nghĩ, miệng vẫn khẽ nhếch đáp trả.

"Cái gì câu dẫn nam nhân? Câu ai? Dật Biểu Cát hay Dật Lam Phong? Mắt chó nào của các ngươi thấy ta câu dẫn bọn họ đây? Đinh tỷ tỷ? Ta cũng không biết nàng."

Đám người nghe A Nam gọi toẹt tên của hai vị công tử nhà Dật gia lập tức kinh hãi không thôi, Trần A Nam nhìn không khỏi cười nhạo, cũng không phải tên húy hoàng thượng, nàng gọi thì sao? Còn muốn mắng luôn kìa! Hai tên nam nhân này ăn no rững mỡ, tự tung tự tác đem nàng bắt tới đây không nói, để nữ nhân khác tâm tình ghen ghét chạy tới thị uy, cũng xem nàng là con mèo nên không sợ? Nên biết hổ so với mèo cũng có thân thích e ngại đấy!

Yến Liễu Đào giận dữ khé kéo Đinh Vị Mân ra trước mắt, lập tức kiêu ngạo ưởng ngực, khinh thường nhìn Trần A Nam nói.

"Còn nói không biết Đinh tỷ tỷ, Đinh tiểu thư thân vàng người ngọc cao quý, Đinh gia khắp Liêu thành ai không biết? Người ta thiên kim tiểu thư, tài năng mĩ mạo nổi danh Liêu thành, thanh mai trúc mã với Dật đại thiếu gia, bọn họ kim đồng ngọc nữ, hồ ly tinh như ngươi nghĩ muốn gậy đánh uyên ương? Cũng quá tự đề cao bản thân! Không xem lại thân phận mình đi, một thứ tiện nhân không biết xấu hổ, được nhị thiếu gia cưu mang liền không biết may mắn, rắp tâm tư leo tới bên người đại thiếu gia! Nữ nhân không biết xấu hổ!"

Đinh Vị Mân gò má khẽ đỏ hồng, ánh mắt ngập nước, xinh đẹp khẽ kéo Yến Liễu Đào, dịu dàng chau mày run giọng nói.

"Muội muội__ muội đừng nói vậy__ tỷ với Phong ca ca chỉ là bằng hữu, tỷ không có như thế đâu__"

"Đinh tỷ tỷ đừng ngại ngùng, ai chả biết tỷ với đại thiếu gia thế nào a? Tỷ an tâm, có bản tiểu thư ở đây, hồ ly tinh nàng tất nhiên không dám không biết điều!"

Trần A Nam nghe nàng ta mắng ầm trời, lại nhạy cảm nghe được bốn từ ' thanh mai trúc mã ' còn có tiếng gọi thỏ thẹ dịu dàng Phong ca ca của Đinh Vị Mân, lập tức ngẩng người hai mắt sáng rực nhìn nàng ta.

Cái này có phải nên gọi là thanh mai trúc mã trong truyền thuyết đây không?

Không nghĩ tới kiếp trước không nhìn tới nàng ta, kiếp này lại hùng hổ xuất hiện thị uy! Nói ra Đinh tiểu thư này là thanh mai trúc mã với Dật Lam Phong, là kẻ một tay đẩy A Nam nàng vào chỗ chết thay cho nàng kiếp trước, là kẻ một tay giết người giá họa khiến Trần gia trên dưới họa diệt thân, chết không nhắm mắt!

Thanh mai trúc mã!

Hay cho một thanh mai trúc mã tâm tư so với mực càng đen hơn! Hay cho một thanh mai trúc mã dịu dàng thiên kim! Hay cho một thanh mai trúc mã không ngại gian nguy xách mông chạy tới kiếm nàng!

Trần A Nam còn đang băn khoăn kiếp này làm sao phá hủy Dật phủ, làm sao tra ra vị thanh mai trúc mã này, liền bây giờ người dâng tới miệng, không tận tâm chăm sóc thì quả có lỗi với một đời thảm bại của nàng!

Đinh Vị Mân bị ánh mắt sáng như sao của A Nam dọa cho khẽ giật mình, dù ánh mắt của nàng không hề ngoan độc, không hề âm trầm, không tối, trái lại sáng như trăng như sao, càng khiến cho Đinh Vị Mân đáy lòng run bần bật, có chút sợ hãi muốn chạy trốn, nàng ta không nhìn thấu được suy nghĩ của Trần A Nam như nhìn người khác, không dám chống lại ánh mắt sáng lấp lánh của người kia, lập tức hạ mắt, trưng ra một bộ liễu yếu đào tơ, dịu dàng cắn môi hù người bên cạnh thay nàng giận đến dậm chân, liên tục mắng Trần A Nam thế nào tinh thế nào tiện.

Trần A Nam nào quan tâm đám người kia một Yến hai nha hoàn mắng mình, chỉ liên tục đảo ánh mắt xinh đẹp nhìn Đinh Vị Mân, đại não thông minh xoay như lốc, khóe miệng khẽ cong không nhìn được, ánh mắt càng sáng lấp lánh, khẽ cười trong mắt, người không động ta bất động.

Trần A Nam dám chắc, vị Đinh tiểu thư này sẽ không chỉ dễ dàng kéo Yến ôn thần tới kiếm chuyện như vậy, một Yến Liễu Đào cùng hai nha hoàn mắng chửi thôi, lật bàn tay cũng có thể đem các nàng đánh cho binh tan nước mất, nhưng là A Nam biết chuyện Đinh tiểu thư chân chính muốn hại nàng, khiến nàng cả đời khuất phục, mạng nhỏ tiêu vẫn còn ở phía sau chờ đợi.

Đinh tiểu thư tức thanh mai trúc mã trong truyền thuyết đời trước mưu mô âm hiểm, có thể mặt không lộ, một tay đẩy A Nam đến chỗ chết tất nhiên không đơn giản như bề ngoại nhu thuận thiên kim dịu dàng, yếu điếu khiến người đau của nàng.

Ngay lúc Yến Liễu Đào cùng hai nha hoàn nước bọt tung bay, mắng đến đất trời quay cuồng, Đinh Vị Mân tiếp tục giả nước mắt nhu thuận vò khăn tay ngăn cản, hình tượng thiên kim dịu dàng tốt bụng, còn A Nam chân phải gác chân trái, điểm tâm một miếng, một ngụm trà thuận bụng, chống cằm nhìn bọn họ người xướng người phụ, xem đến vui mắt, không ngại người ta mắng khô khan cổ họng thở hổn hển nhìn chằm chằm, A Nam còn cố tình đem chén trà mát lạnh một ngụm uống hết, còn chớp hai mắt xinh đẹp khẽ bảo.

"Tiếp tục nha, tiểu nữ khát nước uống một ngụm, không cản các ngài mắng đâu."

Yến Liễu Đào cùng hai nha hoàn mặt đỏ gay tức giận công tâm chửi ầm lên, liền bị âm thanh ồn ào ở biệt viện của Dật Lam Phong gần đó kéo tới chú ý.

Đinh Vị Mân dung nhan tiểu bạch thỏ, nhu thuận lo lắng nhìn qua, như có như không mắt ánh nước, khẽ run giọng kéo tay Yến Liễu Đào.

"Yến muội muội___ muội xem, biệt viện của Phong ca ca sao lại ồn ào đến thế?"

Một bộ lo lắng ngấn nước, dịu dàng như liễu tơ, Trần A Nam nhìn hận không thể vỗ tay khen ầm lên hai tiếng hay hay.

Không phụ lòng mong đợi của quần chúng A Nam, nhân vật phụ Yến Liễu Đào lập tức kéo tay Đinh Vị Mân nữ chính, nhăn mày nói.

"Đi thôi tỷ tỷ, qua xem thế nào."

Sau đó còn ra lệnh cho hai tiểu nhân vật nha hoàn chạy tới bắt quần chúng Trần A Nam ngồi ăn điểm tâm đằng kia, hung nộ trợn mắt đáng sợ nói.

"Kéo theo ả hồ ly này đi cho bản tiểu thư! Cho ngươi nhìn xem rõ thân phận hèn hạ của mình so với Đinh tỷ tỷ! Sau đó bản tiểu thư liền giải quyết ngươi! Muốn trốn cũng không phải là chuyện dễ dàng!"

Đinh Vị Mân nữ chính dung nhan hoang mang lo sợ rụt rè nhìn Trần A Nam quần chúng, Trần A Nam quần chúng lập tức rất phối hợp, bị hai nha hoàn kéo đi, ra sức kêu ta ai nha ai nha, phản kháng phản đối, hai tiểu nhân vật nha hoàn càng đóng càng hăng, bắt tay nàng giam cầm kéo đi, Yến nhân vật phụ lập tức hừ hừ mấy cái, kéo Đinh nữ chính chạy đi biệt viện Dật nam chính.

Trần A Nam một bộ phản kháng hai mắt khẽ híp giấu ý cười xuống đáy, quả nhiên là tới rất nhanh!

Thật có ý chờ mong, nàng thầm nghĩ, Đinh nữ chính, tốt nhất đừng cô phụ mảng chân tâm của tiểu quần chúng như nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.