Đình uyển trăm hoa nở rộ, sen bên hồ vẫn còn là những hình nụ yêu kiều, tuy nhiên vẫn đua nhau tỏa hương bốn hướng. Yến Liễu Đào một tay chống cằm nhỏ, tay còn lại không ngừng bốc điểm tâm tinh xảo trên bàn thả tới miệng, vốn một thân váy vàng tựa nắng hạ, dung nhan thanh tú linh động, mĩ nữ trong đình uyển thưởng hoa liền bị miếng vải trắng băng trên đầu nàng đánh cho hình tượng rớt dốc thê thảm.
Tiểu nha hoàn bên cạnh nhìn chủ tử nhà mình một miếng điểm tâm nhỏ tới một miếng điểm tâm lớn, sức ăn ba trâu bốn hổ, không khỏi thay nàng lo sầu châm trà thuận bụng, liên tục khuyên nhủ:
"Tiểu thư từ từ ăn a, cũng không có người tới giành với ngài."
Yến Liễu Đào cắn điểm tâm trên tay, mắt hạnh khẽ liếc tiểu nha hoàn một cái, không vui chau lại mày xinh mà mắng.
"Bổn tiểu thư ăn cái gì còn đến phiên ngươi quản? Còn có ngươi bảo Đinh tỷ tỷ gọi ta, vì sao tới giờ vẫn chưa thấy người đâu?"
Bề ngoài thanh tú nhỏ nhắn, mở giọng lại là điêu ngoa phách lối chết người, gặp người khác bị Yến Liễu Đào nói như vậy đã nước mắt hai hàng nhưng tiểu nha hoàn bên cạnh vẫn trước sau nhu thuận tươi cười, hết sức châm trà thuận khí cho nàng, cũng bởi đã quen với tính khí hung nộ của tiểu thư, dù có uất ức cũng chỉ biết nhịn xuống mà lấy lòng.
"Đinh tiểu thư bảo nô tài giải quyết xong ít công vụ liền nhanh chạy tới, tiểu thư ngài trước hết uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007554/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.