Thời gian thắm thoát trôi đưa, xuân đến đông đi, lặp lại tuần hoàn như thế, nhắm mắt mở ra đã là chuyện của mười hai năm sau.
Đồi cao đón gió, xung quanh tĩnh lặng đến kì ảo, giữa khung cảnh vạn loàihoa ẩn ẩn hiện hiện căn nhà nhỏ, khung gỗ bền vững theo thời gian, mầmnon mới ngày nào nay nhú cao hóa thành một thân cây lớn kề cạnh cổ thụnăm xưa. Duy chỉ có bảng hiệu “Nhạn Bắc phu tử” là bị mài mòn, tuy bútnét vẫn trước sau hóa rồng mạnh mẽ ấn tượng.
Giữa khóm hoa linhlan trắng ngần, tinh khiết đọng sương sớm, hiện hữu bóng dáng cao gầy áo tím, vạt áo mở rộng ẩn hiện khuôn ngực, ba vạn tóc trắng trước sau tựdo che đi một bên dung nhan, lộ ra dung nhan anh tuấn còn lại, ngón taybạch ngọc vuốt ve miệng tách sứ, ngồi trên mỏm đá lớn, ung dung hưởngthụ khí trời lúc hừng đông.
Nhạn Bắc một tay gõ ấm trà đã cạn, một tay chống cằm nhìn trang sách đã mở đặt trên đùi, khẽ than thở.
”A Nam.”
Tiếng cửa chi cha mở ra, Nhạn Bắc theo thói quen đưa mắt nhìn, sau đó thânngười hóa tượng, đồng tử khẽ co, ngón tay run lên, sách đặt trên đùitheo vậy mà rớt.
Chỉ thấy hắn thất thần nhìn người trước mắt mộtthân áo váy trắng ngần, dài chạm đất, tà áo tung bay, ba vạn tóc đen hờhững cột lên, tự do bay nhảy như thần tiên, thân người cao gầy, làn danhư sứ, eo nhỏ câu hồn, vẻ lạnh nhạt trên dung nhan khuynh thành ấy, baphần trưởng thành, ba phần câu hồn, ba phần tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007520/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.