Mặt trời lên cao basào, nắng ấm chiếu xuống cả một mảnh đất trống không sau khi gặt hái.Trần Bắc tay gấu vác hai bịch rau mùa nặng mỗi vai, mồ hôi trên trán rịn như suối, bỗng bên tai vang vảng âm thanh ho khàn nho nhỏ phát ra từchính căn nhà của mình cách đấy không xa, trên vai liền như không thấysức nặng của rau mùa, ba bước hóa thành một, lo lắng chạy về.
Một chân đá cửa, thân người to lớn liền lách vào, Trần Bắc cất cái giọng to lớn trầm ấm đặc trưng của mình, hướng về phía chính nhà vừa đi vừa kêu.
”Nương tử, a Na nàng vẫn ho sao?”
Lệ Tố hai tay bưng chậu nước ấm đã nguội lạnh đi ra ngoài, nhìn thấy tướng công nhà mình trên vai vẫn vác rau mùa nặng nề thế mà vẫn chân trướcchân sau chạy vào đây, lo lắng hiện rõ trên dung nhan anh tuấn khiếnnàng không khỏi thấy nửa khóc nửa cười.
Lệ Tố cười cười bảo.
”Chàng định bê hai túi rau mùa bự ấy vào trong nhà đến khi nào? Còn không mau chóng cất vào kho a?”
Trần Bắc chau mày anh tuấn, có chút lúng túng tay chân, cũng bởi lo sức khỏe con gái nhỏ quá yếu, chỉ qua đêm một cơn mưa bên ngoài cũng bị nhiễmphong hàn, ho khù khụ mấy ngày nay rồi, hại hắn cùng gia đình lo đến sót mật.
Lệ Tố một tay cầm thau nước, một tay đẩy lưng chồng đi về phía nhà kho sau nhà, vừa đi vừa nói.
”Nàng không sao, chỉ là vừa nãy uống thuốc đắng chịu không nổi nên sặc mấycái thôi. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007518/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.