Viễn Xuyên không vui.
Hắn hoàn toàn cảm thấy không vui.
Nguyên nhân là do đâu?
Tất nhiên là từ Trần A Nam rồi.
Viễn Xuyên hắn tự nghĩ rằng đến Trần gia, tiểu cô nương họ Trần kia ít hay nhiều cũng sẽ ngượng ngùng hoặc hăm he hắn.
Ai bảo hắn nhìn thấy bộ dạng nàng chật vật kia chứ?
Nhưng là Trần A Nam không như vậy, nàng hoàn toàn bộ dạng bình thản đối vớiViễn Xuyên, thậm chí còn có xu hướng không để ý đến hắn.
Trần A Nam khó hiểu nhìn bóng dáng cao gầy tóc xù ngồi đối diện, cảm thấy trên thấp hắn tỏa ra bầu không khí kì lạ.
Thậm chí nàng dường như nhìn thấy đám mây đen bao quanh đỉnh đầu hắn.
Cho nên trong mắt A Nam, Viễn Xuyên cao lắm cũng chỉ là một cậu nhóc mớilớn thôi, nàng quy biểu hiện ấm ức của hắn thành muốn quấy của những đứa trẻ, sau đó cảm thấy không có việc gì lớn nữa liền chăm chú đọc sách.
Đám mây đen trên đầu Viễn Xuyên càng có xu hướng xuất hiện mưa rơi.
”A Na, có muốn cùng cha đi lên thôn trên không?”
Trần A Nam đang chú tâm đọc sách thì nghe âm thanh ôn hòa của phụ thân, bêntai nghe tới thôn trên, Trần A Nam hai con ngươi liền phát sáng, phấnkhởi nhìn cha.
”Muốn ạ!”
Trần Bắc cười xùy một cái, bộdạng con gái phấn khích hệt một chú cún nhỏ, lúc lắc cái đuôi đằng saumột cách nhiệt tình, nhìn liền khiến người ta muốn yêu chiều nàng.
”Lại đây.”
Trần Bắc khẽ vẫy tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007505/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.