Một trận đau nhức như búa bổ ập tới, khiến Trần A Nam không khỏi tỉnh lại. Đối diện với ánhsáng lâu ngày không nhìn thấy khiến hai mắt nàng híp lại, một lúc sauthích ứng kịp liền mở to hai mắt.
Trần A Nam nhìn trần nhà mộcmạc trước mắt, hình ảnh khác xa một trời một vực với hoa văn cầu kì trên trần nhà ở Nguyệt ốc, cũng không có tí hương thơm được đốt đắt tiềnquanh quẩn, nhưng lại cực kì quen thuộc với nàng.
Quen tới mức khiến cho Trần A Nam nàng cả người đều phát run.
Nàng cả người ngồi phắt dậy, vết đau trên đầu cùng sau gáy đột nhiên ập tới, khiến nàng hai mắt đều hoa, não cũng ong ong theo.
Kì lạ, rõ ràng là nàng đã chết.
Thế mà lúc này lại cảm nhận được cái đau điếng ở đầu, lại nhìn cảnh vậtxung quanh, từng ngóc ngách, từng cái ghế gỗ, chậu cây, nàng có chếtcũng không thể không nhận ra.
Nhưng Trần A Nam tuyệt nhiên vẫn nhớ rõ những hồi ức đau lòng ở Tri phủ, cho nên lúc này nàng cực kì kinh sợ.
Nàng thế nhưng sống lại!
Cơn đau ở gáy nhắc nàng nhớ lại hồi bốn tuổi, cả nhà nàng cùng nhau cưỡingựa đi thăm ông ngoại bà ngoại, để lại nàng ở nhà cùng tỷ tỷ, lúc ấycòn nhỏ, lại được nuông chiều, cứ ngỡ phụ mẫu đem ca ca đi chơi khôngdẫn theo nàng, khiến nàng tức giận cùng không phục, liền lén tỷ tỷ lấytrộm con lừa sau nhà, đuổi theo phụ mẫu.
Nhưng nàng không nghĩbản thân lúc đó bé xíu, hai tay làm sao điều khiển được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-a-nam/2007500/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.