Mà Lưu Nguyệt nãy giờ vẫn không hề dời ánh mắt khỏi Âu Dương Vu Phi.
Hai người chậm rãi đối mắt nhau.
Nhìn thấy tia hi vọng trong ánh mắt Âu Dương Vu Phi, ánh mắt Lưu Nguyệt tối lại.
Hiên Viên Triệt và Vân Triệu lần lượt ra tay, lên tiếng rồi.
Nhìn như hung ác, nhưng thật ra là dùng hành động thể hiện sự tha thứ cho Âu Dương Vu Phi.
Hoặc chính xác hơn là tha thứ cho Vương tôn Minh Đảo.
Hận thù lớn như vậy, vốn là không đội trời chung.
Nhưng, lúc này đang kẹp ở giữa lại là Âu Dương Vu Phi.
Là cái tên Âu Dương Vu Phi làm bạn với bọn họ cả một quãng đường dài, vì bọn họ mà lập nên vô số công lao, là người luôn đồng sinh cộng tử với bọn họ.
Có lẽ tình cảm của Hiên Viên Triệt và Vân Triệu đối với Âu Dương Vu Phi còn chưa sâu đậm.
Nhưng nàng, nàng cùng với Âu Dương Vu Phi xem như là từng cứu mạng nhau biết bao nhiêu lần.
Nàng càng biết rằng cái tên Âu Dương Vu Phi vẫy vùng trong trời đất này, phong lưu phóng khoáng như vậy, vẫn có một số thứ luôn giấu nhẹm đi không chịu mở miệng nói.
Hắn bị kẹt ở giữa như vậy, lấy mạng để uy hiếp, hoặc phải nói là khẩn cầu.
Khiến cho bọn họ không đành lòng nhẫn tâm, và cũng không thể chọn một cách giải quyết khác.
Nếu đổi lại là một người khác, không bao giờ có chuyện thay đổi được quyết định của bọn họ.
Nhưng, người trước mắt này là Âu Dương Vu Phi, là Âu Dương Vu Phi.
Lưu Nguyệt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261196/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.