Phải trả giá vì sai lầm đã tạo ra ở quá khứ.
Giọng nói theo gió quanh quẩn trong đại điện.
Trong sự lạnh lẽo của những ngày thu này, lại càng gợi lên hơi thở của sự đau khổ.
Trong đại điện rõ ràng có rất nhiều người như vậy, mà lúc này lại càng tĩnh lặng đến kinh người.
Dường như có thể nghe thấy tiếng hít thở.
Khi lời nói đầy đau khổ đến mức không thể nào diễn tả này thốt ra, thì ánh mắt của mọi người nhất tề đều tập trung lên người Vương tôn Minh Đảo.
Chăm chú đến mức như muốn đục thủng vài lỗ trên người ngài.
Như muốn nhìn đến được những gì ẩn sâu bên trong nỗi đau khổ không thành lời đó.
“Àiii.” Trong sự tĩnh mịch này, trưởng tộc Ngân gia chậm rãi nhắm mắt lại, thở dài một hơi.
Phiền muộn mà khổ sở.
Trong tiếng thở dài này, sự tĩnh mịch cả đại điện như được phá vỡ, Tả hộ pháp giật mình một cái tỉnh táo lại.
Trên mặt liền hiện lên thần sắc không thể nào tin được.
Nhìn Vương tôn Minh Đảo, lẩm bẩm nói: “Sai lầm lớn từ quá khứ?
Sai lầm nào? Sao chúng ta lại không biết?”
Nói thầm thì, quay đầu liếc nhìn Hữu hộ pháp đứng yên bên cạnh hắn.
Hai người từ trong mắt đối phương cũng nhìn ra sự khiếp sợ và hoảng hốt vô cùng.
Đúng, là hoảng hốt.
Đó là một biểu cảm hồ đồ, nhưng trong sự hồ đồ này lại lộ ra một chút bối rối rất dễ nhận thấy.
Chỉ là một cảm giác không ổn mơ hồ thoáng qua.
Nhưng không khỏi khiến cho bọn họ sợ hãi.
Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261195/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.