Không có ai, không có tiếng hít thở, không có bất kỳ hơi thở nào.
Độc Cô Dạ nhíu nhíu mày, nghiêng đầu liếc nhìn Hách Liên Vân Triệu ở phía sau, không có gì cả, không có bất kỳ dị thường gì.
Hách Liên Vân Triệu cũng quay đầu liếc nhìn Độc Cô Dạ, dấu vết rất nhỏ cũng không có, không có khác thường.
Hai người liếc nhau một cái, chẳng lẽ là hai người bọn họ cùng nghe lầm?Lông mày khẽ nhíu, Nam Tống Quốc chủ ở phía trước đã đi xuống, Độc Cô Dạ và Vân Triệu trầm ngâm trong chốc lát, lại nhìn lầu các kia lần nữa xoay người đi xuống, có lẽ là bọn họ quá mức nhạy cảm.
Cấm vệ quân vây quanh ba người mà đi, không để cho người khác có cơ hội hạ thủ.
Thở nhẹ một hơi, hai người này thật là nhạy cảm, Lưu Nguyệt cúi đầu liếc nhìn lầu các trống không, người nào cũng không ở lại, xoay người nhảy xuống, bước nhanh ra ngoài.
Không có mai phục ngầm, hành động cũng khá nhanh.
Nhanh chóng đi qua sơn cốc, đi ra bên ngoài, xa xa Lưu Nguyệt đã nhìn thấy chỗ Âu Dương Vu Phi và Hiên Viên Triệt nên đứng, lúc này đã bị một đám người vây chật như nâm cói, không thể nhìn thấy Âu Dương Vu Phi và Hiên Viên Triệt.
Lông mày khẽ nhíu, hai người kia đang làm cái gì, bảo bọn họ dụ người ra chỗ khác, nhưng cũng không bảo họ kéo hết mọi người lại đây.
Nhanh chóng hòa vào đám đông, Lưu Nguyệt đứng ở một chỗ cao cao, cố gắng nhìn qua đám đống, cảnh tượng trước mắt nhất thời làm Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-13-tuoi/1261098/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.