Dạ Mị ngâm nước lạnh cả đêm , lại không có tiên lực hộ thể nên đã bị nhiễm lạnh , nằm liệt giường . Bình thường là Hạ Tuyết được Dạ Mị cưng chiều , chăm sóc , giờ nàng phải chăm sóc hắn . Đây là lần đầu tiên ở kiếp này cũng như kiếp trước nàng tự mình chăm sóc người khác nên có chút không quen vài lần chút nữa là hỏng. 
Dạ Mị đau lòng nhìn Hạ Tuyết loay hoay chăm sóc cho mình , Tuyết nhi chăm sóc hắn chắc mệt lắm , muốn nói nàng nghĩ ngơi đi . Nhưng vừa định mở miệng cảm giác đau đớn từ cổ họng chuyền đến khiến hắn không thể nói. Tuy Dạ Mị trong lòng vui sướng khi được Hạ Tuyết chăm sóc nhưng nhìn nàng cứ đi ra đi vào , trán lấm tấm mồ hôi , từ vui chuyển sang đau lòng. Lúc Hạ Tuyết suýt nữa làm đổ chén thuốc , tim của Dạ Mị đập mạnh , đủ cảnh tượng không may xuất hiện trong đầu hắn : Hạ Tuyết bỏng do thuốc nóng , mảnh vỡ chén thuốc đâm vào tay Hạ Tuyết làm bị thương , ... ......... 
Thấy ánh mắt hỗn loạn của Dạ Mị , Hạ Tuyết hiểu hắn nghĩ gì . Ngồi xuống cạnh Dạ Mị nằm , vổ vổ mu bàn tay hắn . 
_Nếu không muốn thấy ta như vậy nữa thì mau khoẻ lại đi , uống thuốc rồi ngủ một giấc thì khoẻ lại nhanh thôi . (Mèo : sao giống dỗ trẻ em vậy ta. ) 
Dạ Mị gật đầu . Hắn phải khoẻ thì mới có thể bảo vệ được Tuyết nhi , Tuyết nhi cũng không phải cực khổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-nghich-thien-ha-chi-sung-de-de-dang-yeu/1401845/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.