Lại nói, Thiên Long Bang và Thiên Lang quân đoàn đại hỗn chiến. Song phương đều tử thương thảm trọng. Thế nhưng Thiên Lang quân đoàn có lợi hơn, nhờ được địa lợi, sau khi tử vong có thể trọng sinh ngay trong trại, nên có được binh nguyên liên miên bất tuyệt, do đó đã góp phần giảm thiểu chênh lệch chiến lực giữa song phương.
Giữa lúc song phương đang giao tranh kịch liệt, phía hậu trận của Thiên Long Bang đột nhiên náo loạn do bị tấn công. Chúng pháp sư, vu sư và cung thủ thiếu người bảo vệ, sinh mạng bị uy hiếp, phân phân lẩn tránh, làm cục diện dần dần hãm nhập hỗn loạn. Hỏa lực chi viện giảm thiểu, khiến cho tiền phương lâm vào khốn cảnh, gia tăng thương vong.
Thiên Lang chỉ huy kỵ binh, cùng một số huynh đệ có điểm mẫn tiệp cao đã từ chỗ mai phục xông ra tấn công hậu trận địch phương, tập trung chém giết cung thủ, pháp sư và vu sư. Sau một trận xung phong, dù có sát tử được đối phương hay không thì cũng đạt được hiệu quả hạn chế viễn trình công kích của kẻ địch, hỗ trợ cho chúng huynh đệ trong trại phòng thủ. Lực lượng này được xem là một đạo kỳ binh, được tuyển chọn cẩn thận, do Thiên Lang đích thân thống lĩnh, mai phục phía bên ngoài Ngân Long trại, chờ cơ hội xung phong sát địch.
Thấy đội ngũ viễn trình chức nghiệp ở hậu trận bị uy hiếp, dẫn đến rối loạn cả trận hình chiến đấu, Long Đại Thiếu gia vội điều tập chiến sĩ huyết cao phòng hậu ra phía sau chống giữ. Nhưng Thiên Lang vẫn giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062727/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.