Lại nói, nghe Giang lão nói về dịch bệnh ở các châu bên cạnh, Giang Phong cau mày, suy nghĩ giây lát, nói :
- Man tộc không thể xuất hiện tại các thôn trấn mà không bị phát hiện. Chắc chắn là có gian tế câu kết với Man tộc.
Giang lão gật đầu nói :
- Chắc chắn là thế. Hiện Quan Phủ đang khẩn trương điều tra thủ phạm, cũng như nguồn lan truyền bệnh dịch, không thể để sự việc tái diễn.
Hồ lão phu tử nói :
- Đại nhân. Loại bệnh dịch này rất nguy hiểm. Dân chúng nhiễm bệnh thì sinh mạng giảm rất nhanh. Thuốc do các dược sư điều chế tác dụng chậm, khôi phục không kịp. Những người nhiễm bệnh chỉ vài canh giờ sau là tử vong. Nếu có dùng thuốc cũng chỉ cầm cự được một ngày. Đối phó bệnh dịch này, xem ra chỉ có tế tự thuật là hiệu quả. Theo lão, đại nhân nên thân tự sang bên đó một chuyến.
Giang Phong trầm ngâm nghĩ ngợi. Giang lão thấy vậy liền nói thêm :
- Bên đó loạn như thế, thế nào cũng có nhiều lưu dân chạy nạn. Cậu qua đó, nhân tiện thu nhận lưu dân đưa về để tăng thêm dân số cho trấn ta.
Lưu dân. Giang Phong rất cần lưu dân để tăng dân số của trấn. Mà nếu là lưu dân chạy nạn thì càng dễ thu nhận. Ánh mắt sáng lên, Giang Phong gật đầu nói :
- Ta đi chuẩn bị ngay đây. Mọi việc ở đây trông cậy cả vào hai người vậy.
Hồ lão phu tử mỉm cười nói :
- Đại nhân yên tâm. Mọi việc đã có lão lo. Nếu Giang lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-menh/1062611/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.