Một tháng sau…
Mọi thứ lại trở về như trước, dịch bệnh hoàn toàn được khống chế và hôm nay họ sẽ trở về lại kinh thành. Tịnh La quốc đã diệt vong và giờ đã sáp nhập thành một huyện thành của Đại Duệ quốc. Duệ vương cũng đã cử người đến nơi đó để củng cố lại tình hình và an lòng dân.
Năm thứ chín, người đem quân đi đánh là Doạt vương, nhưng người đưa quân về lại là Duệ vương. Dù tin thắng trận đã loan ra một tháng nay nhưng khi họ gặp đoàn của Duệ vương lại tò mò thấy không ai hớn hở vui vẻ.
Họ chỉ im lặng đi, phía sau Duệ vương là hai xe ngựa sang trọng, mọi người đoán già đoán non cho đến khi một người vô tình nói cho họ biết lính không ai vui vẻ vì cả tướng soái và Doạt vương đều gặp chuyện.
Mọi người không ai nói gì chỉ im lặng cúi đầu, Duệ vương cũng không mấy quan tâm. Hắn cho người hành quân chậm rãi, đảm bảo được tình hình sức khỏe của hai người kia. Đã hơn một tháng họ chưa tình mở mắt, hơi thở vẫn còn rất yếu. Châu Mộc nói họ không sao, vì mạng họ đã tận lại bị Cố Mạn đoạt mạng, ban cho họ sự sống nên cần thời gian để thích nghi.
Duệ vương mất ba ngày mới về đến được kinh thành, người canh gác thấy cờ của mình ở xa đã cho mở cổng thành. Mọi người đều đứng hai bên đường hồi hộp chờ đợi, nhưng khi Duệ vương cưỡi ngựa đi vào ai nấy cũng tròn mắt kinh ngạc.
- Không phải Doạt vương sao?
- Duệ vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903730/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.