Châu Mộc đang nằm bất động dưới đất nghe Cố Mạn nói tay cậu đang bị thương liền lập tức bật người ngồi dậy. Cố Mạn chỉ bĩu môi rồi ngồi bệch xuống bên cạnh, đưa cánh tay đang không ngừng chảy máu đen vào sát mặt Châu Mộc nhếch mày.
- Chữa đi.
Châu Mộc nhíu mày, y xé rách tay áo rồi nhìn cánh tay đen tím của cậu độc không ngừng lan xuống cổ tay. Châu Mộc gãi cằm đăm chiêu một lúc rồi chép miệng lấy ra trong người một con dao lớn. Cố Mạn nhìn y đưa con dao lên cao, ánh mắt kiên định, cậu có chút nghi ngờ vội đưa chân đạp mạnh y sang một bên miệng không ngừng chửi.
- Tên điên ngươi muốn gϊếŧ chủ à?
- Chủ nhân…người nhẹ tay một chút không được sao?
- Ngươi muốn nhẹ hơn?
Cố Mạn xòe bàn tay đưa lên ngang mặt, một quả cầu lửa trên tay cậu hiện ra. Châu Mộc nuốt nước bọt, y lọ mọ bò dậy đi đến ngồi bên cạnh cậu giả vờ cười.
- Chủ nhân…không phải ta muốn gϊếŧ người nhưng không phải trúng độc người ta sẽ chặt tay hay sao?
- Chặt tay?
- Vâng. Ta đọc sách thấy ngươi ta bảo vậy.
-…
Cố Mạn im lặng, cậu nhìn xuống tay mình rồi lại nhìn lên gương mặt nghiêm túc đầy tự tin kia của Châu Mộc. Cố Mạn chép miệng rồi cầm lấy tay Châu Mộc cắn mạnh một cái, chỉ thấy máu chảy ra từ khóe miệng cậu.
Châu Mộc gương mặt có chút nhăn lại nhưng y vãn để mặc cho cậu cắn lấy nó. Ai biểu máu của y lại mà máu của cửu vỹ bạch hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903684/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.