Hạ tướng quân vội lau đi nước mắt y đến đăit tay lên vai Duệ vương như đang muốn an ủi phần nào đó cho hắn.
Nhìn thấy Lãnh Cung Nghi vẫn đang nằm đấy trong lòng y cũng không đành. Đi đến định đỡ người lên thì phát hiện gương mặt y có cái gì đó rất lại. Da nhăn nheo, trông rất già nua, đưa tay khẽ chạm lên lớp da sần sùi kia, Hạ tướng quân nhíu mày rồi giật mạnh lớp da kia ra.
- Cái này…
-…
- Duệ vương, người nhìn xem.
Duệ vương ngẩn đôi mắt đỏ ngầu đẫm lệ nhìn Hạ tướng quân, ánh mắt hắn cũng mở to kinh ngạc khi nhìn thấy bí mặt đằng sau lớp mặt nạ kia.
Gương mặt thật sự của Lãnh Cung Nghi khiến cả hai không thốt nên lời, bảy phần gương mặt của y rất giống với hắn. Đó cũng là lý do y vì sao lại không ra tay với hắn, và liên tục hỏi hắn vì sao lại là con của lão.
Đơn giản vì gương mặt của cả hai khá giống nhau, nếu y mang gương mặt thanh tú thì hắn lại lạnh lùng góc cạnh. Hắn đưa tay sờ lên gương mặt của y rồi lại bật khóc khi nhớ đến câu nói của Cố Mạn.
- Đúng là huynh ấy rất giống ta…rất giống…chỉ có điều nó lại mang một nổi buồn khó tả.
- Duệ vương…giờ chúng ta phải làm gì với y?
- Y không có tội gì cả, ngươi cũng nghe Cố Mạn nói rồi đúng không?
- Vâng.
- Đưa y về cung, chuyện này vĩnh viễn không nên nói ra.
- Rõ.
- Ngươi…đưa người về trước, ta muốn ở đây thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903679/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.