Việc Cố Mạn tỉnh dậy đúng là không để lọt ra ngoài, Duệ vương vì mãi chìm đắm trong cơn men tình nên vẫn không hay biết việc Dạ Uyên cung đã bị đóng cửa vĩnh viễn.
Hắn mấy ngày qua sau khi xong việc lại đến chỗ của người kia cùng thưởng trà ngắm hoa không cũng sẽ ngắm người mà tán gẫu tâm sự dưới trăng.
Sáng hôm nay sau khi rời khỏi tẩm cung của người kia hắn đã nhanh chóng khoác lên người tấm áo long bào đi thẳng đến nơi thượng triều để lại người kia thân đầy vết tím xanh vẫn đang xay giấc nồng vì mệt.
Và chuyện Hạ Hạ công chúa làm đã làm ngoài trừ hắn thì cũng đã nhanh chóng lang đến tai mấy quan đại thần, hôm nay họ vì tò mò sự việc kia nên đã bẩm báo với hắn.
- Duệ vương…chuyện công chúa Hạ Hạ làm ở cung Dạ Uyên không biết người đã biết hay chưa?
- Cung Dạ Uyên?
- Vâng, công chúa đã cho người đóng chặt cổng lớn còn dựng rào cấm ai đến gần nơi đó…
Duệ vương nhíu mày khi nghe người kia nhắc đến chuyện này. Bọn họ ở bên ngoài cung nhưng lại hiểu và rõ hơn cả hắn. Chuyện này đúng là đến tận bây giờ hắn mới được nghe, Duệ vương tâm tình có chút bực bội vội đứng dậy rời khỏi ngai vàng trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
- Duệ vương…
-…
Duệ vương không nói gì chỉ im lặng lạnh lùng rời đi khỏi chỗ đó. Mọi người thấy vậy liền vội đi theo sau hắn, hướng hắn muốn đến là Dạ Uyên cung. Nhưng khi hắn vừa đến chỉ cách chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903669/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.