Người kia giọng có phần run sợ khi nhắc đến tên tử lầu kia, nam nhân đó chỉ đợi nghe xong ba tên đó thì ngay lập tức đứng dậy, thay y phục và lập tức rời khỏi nơi đó.
Tại Xuân Hoa lầu, hôm nay khá là nhộn nhịp, không chỉ có nam nhân mà cả nữ nhân cũng tìm đến đây. Người đó có phần ngạc nhiên, nhíu mày nhìn sang người bên cạnh.
- Nơi này…
- Là nơi này, nơi này có phần đặt biệt, nơi này không chỉ có nữ kỹ nữ mà có cả kỹ nam…nhưng có điều họ chỉ bán nghệ không bán thân.
- …kỹ nam ?
- Vâng. Người nghe không lầm, Cố Mạn công tử chính là vào đây.
Người đó không đợi y nói hết câu đã nhanh chóng cùng hai người khác đi vào bên trong.
- Khách quan, lần đầu ghé chỗ ta đúng không…người muốn gì nào…
- Tìm người.
Bà chủ Xuân Hoa nhìn ba người một lượt từ trên xuống dưới rồi vội mỉm cười đi đến bám vào tay nam nhân đứng giữ. Gương mặt có chút vui vẻ vì nghĩ mình đã vơ được khách xộp. Nhưng hắn đã nhanh chóng hất tay bà ra rồi bước thẳng lên trên lầu.
- Đừng…Cố…công tử…đừng…mà…
- Ngoan…ta thương…
- Người đừng làm một chỗ như vậy…khó chịu lắm…ưm~~~~~~
- Sao vậy…không sướng sao.
- Sướng…rất lạ…nhưng khó chịu lắm…của người to quá…
Chỉ cách nhau một vách cửa nhưng ba người bên ngoài có thể nghe rõ không sót một từ. Bàn tay của người đó vô thức siếc chặt, chỉ với một cước đã đạp cánh cửa mở toang.
- A…
- Bá Duệ ?
-…
Cố Mạn giật mình một thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903665/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.