Cố Mạn bên ngoài vẫn thư thả, cậu vừa ăn táo vừa đi xung quanh họ, lấy thứ bột trắng tạo nên một trận pháp xung quanh hai người họ. Cuối cùng cậu dùng sợ dây chỉ đỏ đem đến trước mặt Duệ vương , dùng dao rạch một đường trên tay hắn rồi buộc đầu chỉ vào bàn tay hắn đầu bên kia cậu cũng làm như vậy với Minh vương. Cuối cùng cậu lại cắt một đường trên bàn tay mình dùng máu của mình nhỏ vào giữa sợi dây tạo liên kết.
- Đến lúc rồi. Trời sắp sáng đến nơi rồi hai ôn thần.
Cố Mạn đi lại chỗ mình, cậu ngồi đó vừa ngắm trăng vừa chờ đợi kết quả. Còn Duệ vương hắn vẫn đang hoang mang, hắn vẫn không biết nên chọn ở trong ảo mộng hay hiện thực.
Minh vương nhìn thấy sợi dây chỉ đỏ đang mở ảo hiện lên tay mình. Y có chút không đành mở lời, chỉ đành đứng bên im lặng.
Duệ vương hắn cũng nhìn thấy sợi dây chỉ đỏ kia, hồng quan trên sợi dây lúc ẩn lúc hiện càng khiến tâm trạng hắn rối bời.
- Cái này…
- Duệ vương…hiện thực là ngươi, ta chỉ là một linh hồn, chỉ muốn giúp ngươi. Ngươi yên tâm, số ta đã tận sẽ không tranh dành hay đoạt thân xác ngươi, ngươi cũng là ta ta cũng là ngươi.
- Ta…
- Đây là duyên kiếp của ta và ngươi, ngươi không thể nào tránh né được. Kiếp này ta không tìm thấy ngươi thì kiếp sau cũng sẽ lặp lại.
- Minh vương…ngươi đừng nói nữa…
Duệ vương chống tay loạn choạng đứng lên, ánh mắt hắn có chút sắc lại, gương mặt lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-that-sung-sao-lai-la-phu-thuy-tru-ta/903636/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.