Nửa tháng sau khi gửi thủ cấp đến đế quốc Blackwood, chỉ vỏn vẹn bảy chữ đã thành công gây chiến với kẻ địch, phát động cuộc chiến tranh cuối cùng.
Felix Evans ngồi trên ngai vàng hay tin đội quân của đế quốc Blackwood đã chạy đến ranh giới của đế quốc Evans, và nhận lời gửi hăm dọa của họ thì bật cười.
Hóa ra đã có sự chuẩn bị từ trước cơ à?
Vỗ nhẹ vào tay ghế, anh hào hứng đứng lên giơ cao quyền trượng của mình về phía tất cả thần quan đang tụ tập bên dưới, ngạo mạn lên tiếng.
- Chuẩn bị khởi binh đánh chiếm dành lại lãnh thổ!
Sau tiếng hô hào oai hùng đó của anh là một loạt tiếng 'tuân mệnh đầy uy nghiêm của chúng thần quan, sự việc hai thành sắp đánh nhau lan rộng trên toàn lãnh thổ của đế quốc Evans và đế quốc Smith. Người dân đế quốc Evans sau khi nghe xong chỉ ngạc nhiên một chút, rồi lại quay về hoạt động sinh hoạt như bình thường, hỏi vì sao họ thản nhiên như vậy hả?
Đáp: Đế vương của họ nổi tiếng là bạo quân, anh chỉ ngại không có lý do để gây chiến, còn nếu có rồi thì sao? Thì cầm binh đi lấy đầu người chứ sao? (1)
Nơi phương Nam đế vương của đế quốc Smith đọc xong lá thư của người bạn phương Bắc gửi đến, không khỏi bật cười. Zephyr Smith đứng dậy ra lệnh cầm binh và vũ khí hỗ trợ đế quốc Evans dành chiến thắng.
Đại công tước Thorn Whitaker nghe hầu cận của mình báo cáo lại sự việc sắp diễn ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3724604/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.