Chương trước
Chương sau
Nói rồi anh cho một nửa binh lính hộ tống Finn Wilson trở về nhà ông bà Brown, trước khi rời đi, anh không quên dặn dò y tránh tiếp xúc quá gần với vợ chồng họ.

Finn Wilson ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Arabella bên cạnh chứng kiến một màn này không khỏi gào thét trong lòng: Cái kích thước chiều cao gì thế này!! Thực sự quá hoàn hảo rồi, nhìn họ tình mà con tim của thiếu nữ muốn nhảy ra ngoài luôn á!

Dưới sự dẫn đường của Arabella, nhóm Felix Evans cuối cùng cũng đến được mồ chôn của con trai bà Ragnar. Mùi tử khí xung quanh phát ra, khiến Felix Evans đứng từ đằng xa phải cau mày.

Vị bác sĩ trẻ đi theo anh không ngại môi trường ô nhiễm trước mặt, bảo kỵ sĩ mau đào mộ của chàng trai này lên. Trước đó Felix Evans có ghé qua nhà của bà Ragnar xin phép đào mộ của con bà lên, ban đầu người nhà Ragnar liên tục từ chối nhưng dưới sự khuyên nhủ của anh và tình trạng của ngôi làng, cuối cùng nhà Ragnar chỉ khóc nức nở rồi khó khăn gật đầu đồng ý.

Sau khi khám xét và kiểm tra tình trạng của thi thể, vị bác sĩ cầm báo cáo đưa đến trước mặt Felix Evans thuật lại những gì bản thân mình nghi ngờ.

- Thưa bệ hạ, căn bệnh này quả thật chỉ là một loại dịch bình thường không đến mức phải mất mạng cả mười người, thần nghi ngờ có thứ gì đó tăng khả năng tử vong của căn bệnh. - Vị bác sĩ cau mày nói tiếp. - Nếu chúng ta tìm ra được thứ đó, căn bệnh của làng sẽ không còn đáng ngại.Felix Evans nhìn báo cáo mà bác sĩ đưa cho mình, nghe những gì người kia miêu tả.

- Ngươi nghĩ 'thứ' đó sẽ là cái gì? - Felix Evans thản nhiên hỏi lại vị bác sĩ trẻ.

- Thưa bệ hạ, thần nghĩ thứ có thể làm căn bệnh bình thường trở thành dịch bệnh chết người thì ngoài tự nhiên ra, còn có thể do tay của con người động vào, cụ thể là pháp sư. - Vị bác sĩ trẻ nghiêm túc trả lời câu hỏi đã biết đáp án từ trước của Felix Evans.

Felix Evans gật đầu, anh quay lại ra lệnh cho một kỵ sĩ về thành truyền pháp sư hoàng gia đến làng kiểm tra.

Sau khi kỵ sĩ kia rời đi việc còn lại của họ là chờ vị pháp sư kia đến và kiểm tra, nói là kiểm tra nhưng ai cũng biết chắc đến 80% dịch bệnh này có 'hơi thở' của pháp sư tác động vào.

- Bệ hạ chúng ta mau trở về thôi, ở lại đây lâu e là sẽ bị ảnh hưởng. - Vị bác sĩ lên tiếng.

Finn Wilson về lại nhà ông bà Brown phụ bác sĩ chăm sóc hai ông bà, mãi đến gần chiều khi hoàng hôn dần buông xuống, y cuối cùng cũng đợi được người về.

- Felix! - Finn Wilson đang ngồi canh chừng sức khỏe của ông bà Brown, nghe thấy tiếng kỵ sĩ hành lễ bên ngoài liền quay đầu lại nhìn, thấy người vào là Felix Evans, y vui mừng đứng dậy muốn chạy lại chỗ của anh, nhưng bị kỵ sĩ cản lại. - Felix?

Felix Evans ở đằng sau vỗ nhẹ vai của kỵ sĩ bảo người lùi xuống, Finn Wilson nhìn một màn này không khỏi lo lắng.

Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không, vì sao họ lại có hành động này?

- Không phải như em nghĩ đâu. - Felix Evans lên tiếng ngăn cản lại những dòng suy nghĩ tiêu cực của y. - Là ta vừa đến khu vực dịch bệnh, không thể tiếp xúc gần với em, ta sợ sẽ lây dịch bệnh cho em.



Finn Wilson nghe xong thì tái mặt, đôi chân đứng trên nền đất cũng

không giữ vững nữa, may mắn có một binh lính bên cạnh nhanh tay đỡ lấy y, để người ngồi xuống ghế.

Felix Evans muốn chạy lại đỡ nhưng chỉ có thể đứng đó nhìn y, lo lắng hỏi.

- Finn, em không...

- Ngài bị, nhiễm bệnh...rồi ạ? - Finn đỏ mắt, giọng nghẹn lại nức nở lên tiếng. - Ngài có ổn không, sao còn không mau gọi bác sĩ đến chữa ngay đi.

Felix Evans không ngờ nội dung câu chuyện lại đi theo hướng này, cả căn phòng vì sự hiểu lầm của Finn Wilson mà rơi im lặng, bọn họ không cười vì sự ngây thơ của y, mà chỉ cảm thấy vương hậu khá đáng yêu.

- ...em thật là...

Felix Evans là người mỉm cười đầu tiên, anh bảo Finn Wilson theo anh ra bên ngoài, để lại ông bà cho Arabella chăm sóc.

Finn Wilson bị bắt cách xa mười bước chân bước, y vừa theo sau anh vừa khóc nức nở đi theo, nếu ai không biết nhìn vào còn tưởng anh đang bắt nạt y, Felix Evans đi đằng trước nghe thấy tiếng nức nở của y mà đau lòng vô cùng, vội bảo y ngồi xuống ghế.

- Ngài thực sự không sao chứ? Nhiễm bệnh rồi thì phải làm sao đây?

Felix Evans ngồi xổm ngước lên nhìn Finn Wilson trên ghế, hai hàng nước mắt ngắn nước mắt dài thi nhau rơi xuống, anh cười dịu dàng.

- Finn à, em cứ thế này ta làm sao thả em đi đây. - Felix Evans dịu dàng giải thích rõ ràng cho y. - Khu vực ta đến lúc nãy là nơi nhiễm bệnh đầu tiên, hiện tại trên người ta có khi đang mang mầm bệnh của dịch bệnh nhưng không phải bị bệnh, em hiểu không, bây giờ chỉ cần ta sát khuẩn là sẽ không sao nữa, em đừng khóc nữa nha.

- Hức, thật không sao chứ ạ?

- Không sao mà.

Sau khi chắc chắn lời nói của Felix Evans không phải lừa gạt, Finn Wilson mới ngừng khóc. Ngày thứ hai sau khi ngôi làng Harrowdale được chữa khỏi bệnh, Finn Wilson bị Felix Evans cưỡng ép ngồi lên xe ngựa về thành một mình, với lý do anh còn chuyện phải giải quyết rồi cho người hộ tống bảo vệ y về thành.

Năng lực hành động của binh lính hoàng gia đúng là không thể xem thường, chỉ trong vòng hai ngày bọn họ đã bắt được đối tượng được giao. Trong khi gã còn chưa kịp chạy trốn khỏi làng đã bị bắt ngay lập tức khiến mọi ý định trước đó đều bị đổ sông đổ biển.

Felix Evans cho người nâng cằm gã lên nhìn kĩ khuôn mặt hung thủ, người đàn ông có làn da nhăn nheo sạm màu, khuôn mặt nhìn hiền lành vô hại của một vị lương y từ mẫu, nhưng sâu bên trong đã thổi rửa từ lâu, mái tóc xoăn và đôi mắt híp.



Đặc biệt nhất là giọng nói đã bán đứng việc gã thuộc người của đế quốc nào.

Mỗi một đế quốc đều có một đặc điểm nhận dạng riêng biệt, rất ít dân ngoại từ đế quốc khác vào sinh sống ở nơi đất khách quê người trong thời điểm chiến tranh này. Số ít người sinh sống tại quê hương có đặc điểm khác biệt là rất nhỏ, mà điều này chỉ có riêng Felix Evans là chú ý.

Bởi lẽ những đặc điểm đó quá đỗi bình thường cho nên ít ai chú ý tới, và vì sự bình thường vô hại ấy nên anh càng phải để tâm đến, một đế vương thông minh không thể không tìm hiểu sâu về kẻ địch.

Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.

Blackwood nổi tiếng là hung tàn, nhân lực đông.

Evans đặc biệt với suy luận và mạnh mẽ.

Felix Evans không sợ một quân của mình đánh với mười quân bên địch, vì anh tự tin bản thân có một bộ não biết mưu lược.

- Là Lysander Blackwood bảo ngươi đến 'thăm' ta à? - Felix Evans đứng trên cao nhìn tên hung thủ bị trói quỳ rạp dưới đất.

- ... - Gã nâng đôi mắt chết cũng không khai nhìn Felix Evans.

- Ha, đôi mắt này. - Felix Evans mỉm cười khinh bỉ, sâu trong lòng dâng lên một sự tức giận không tên khi bị ánh mắt này nhìn. - Thanh cao lắm sao? Ngươi không nghĩ xem vì sao đế vương của mình lại đưa một kẻ có đặc điểm quá rõ rệt về người Blackwood đến đây?

Vừa nghe thấy lời này của Felix Evans, đôi mắt của gã co giật, không dám tin vào những gì mình nghe thấy.

- Thế này đi, ta giữ lại cái lưỡi cho ngươi để khi xuống địa ngục gặp lại bệ hạ của mình, hỏi xem con gián hồi mà ngươi hết lòng tận tụy có xứng với cái mạng của mình không, nhé?

Không để gã ấp úng lên tiếng, Felix Evans dứt khoát rút thanh kiếm từ bên hông của một kỵ sĩ, tiếng kiểm chém vào không khí tạo ra âm thanh xé gió. Cuối cùng là tiếng của vật nặng rơi xuống đất một cách nặng nề, thứ nước đỏ vấy bẩn không khí trong lành xung quanh, từng giọt chảy xuôi xuống nhuốm màu sắc gai mắt cho thanh kiếm.

Anh thẳng tay chém đầu của gã như cái cách vợ anh đã chịu trên đài tử hình, và hối hận duy nhất ở đời trước là không thể giải oan được cho Finn Wilson.

Sau khi lấy lại được bình tĩnh, nhìn lại cái xác không đầu khiến anh có chút tiếc nuối vì không hành hình gã trước mặt dân chúng.

Felix Evans cho người cầm thủ cấp đến trước của thành Blackwood khai chiến, với nội dung.

- Giản hồi mãi chẳng hiểu tiếng người. (2)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.