Buổi sáng hôm sau Finn Wilson đi theo Felix Evans đến lâu đài của nam tước Ember làm mẫu tranh, đây là chuyện buộc phải làm, khi có một ai đó trong hoàng gia vừa lên ngôi, hoặc là những người có liên quan đến giống nòi của hoàng thất, thì đều phải đến chỗ của nam tước vẽ một bức tranh để treo trong cung điện, cho con cháu đời sau có thể nhìn thấy tổ tiên của mình.
Nam tước Ember là một người đàn ông có vẻ đẹp trung niên, khí chất xung quanh đều toát lên vẻ nghệ thuật cuốn hút, tuy phong cách ăn mặc phóng khoáng nhưng không khiến người nhìn cảm thấy phản cảm, giọng nói nhẹ nhàng ấm áp tựa như một bài thánh ca vang lên khi trời chiều.
Ồ hóa ra đây là người mà bệ hạ luôn tìm sao? - Nam tước Ember hành lễ với hai người, trước đó trong năm ngày đại tiệc hôn lễ nam tước không thể đến tham dự được vì xảy ra một trận cảm mạo, chỉ có thể nhờ học trò thay mặt mình đến chúc phúc hai người, do tính chất công việc nên nam tước thường hay nhốt bản thân trong một môi trường và lười vận động, vì thế hệ miễn dịch khá yếu, chỉ cần chuyển mùa thôi cơ thể đã bị bệnh đến liệt giường.? - Finn Wilson ngồi ở một bên ghế nhìn Felix Evans đứng bên cạnh, không biết bản thân có hiểu đúng lời của nam tước Ember nói hay không.Ừ, giờ thì ngươi có thể họa em ấy rồi. - Felix Evans bế Finn Wilson lên, anh ngồi xuống ngai vàng đã được chuẩn bị trước đó, đặt y ngồi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3715882/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.