Zephyr Smith bật cười phạt Felix Evans thêm một ly rượu nữa vì dám nói bậy.
- Vương hậu đừng nghe cậu ta nói bậy, vì em trai của ta thằng bé dễ bệnh nên ta phải chú ý.
- Không phải khỏe như trâu đó sao? - Felix Evans thản nhiên nói.
- Cậu không phải là người hiểu nhất à, đều là lo người xảy ra chuyện nên mới phải luôn đặt dưới mí mắt của mình mình, không phải sao?
- ...hừ, coi như cậu còn biết đáp lại. - Felix Evans bị nói trúng tim đen nên không chọc nữa.
Zephyr Smith cười cười, đã là bạn thân lâu năm cho nên tính cách của anh ra sao, người bạn này làm sao không biết được.
Những lần hai anh em họ đấu võ mồm với Felix Evans, đều không thể chặn được cái miệng của anh, cũng vì việc này mà khiến cho Aaron Smith uất ức một thời gian dài.
Cuối cùng Zephyr Smith cũng đã tìm ra được người có thể chặn được cái miệng thiếu đòn này của anh, vì thế hiếm khi uống nhiều hơn vài ly với hai người.
Aaron Smith cố tình đi dạo bên ngoài chờ được người chạy ra dỗ mình nhưng đi mãi mà chẳng có ai chạy ra, không có ai dỗ thì thôi cậu còn xui đến mức bị lạc cả đường!
Ai mà biết cung điện của Evans rộng cỡ này đâu chứ!
Đi một lúc lâu rồi nhưng chẳng thấy bóng người xuất hiện khiến cậu có hơi lo lắng, nhỡ đâu cậu bị quấy rối giữa đường hay đột nhiên chóng mặt thì sao, nghĩ đến đây Aaron Smith không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3714941/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.