Finn Wilson tỉnh dậy trong chiếc 'ổ ấm áp đầy mùi hoa nhài được Felix Evans chuẩn bị, hiện tại xe ngựa đã đi được nửa chặng đường cũng đồng nghĩa với việc họ sắp về đến đế quốc rồi.
Vì là xe ngựa được đế vương Smith gửi tới nên rất rộng rãi và đầy đủ tiện nghi.
Finn Wilson nằm trên giường lo lắng không biết bản thân còn cơ hội nào để chạy thoát nữa hay không, y im lặng suy nghĩ, vô thức co người lại để chiếc chăn bông mềm lên mũi khẽ hít vào một hơi nhẹ, cảm nhận mùi hương nhài vẫn còn vương vấn lại.
- Dậy rồi sao.
Felix Evans ở bên cạnh đang đọc thư từ đế quốc Evans gửi đến, cảm nhận được người bên cạnh động đậy, anh đặt thư xuống bàn, vươn tay về phía giường chạm vào làn da của y.
- Có mệt chỗ nào không?
Finn Wilson bị bàn tay của Felix Evans dọa giật mình, không dám nói gì chỉ kéo chăn lên cao muốn che giấu bản thân trong cái ổ nhỏ, làm chú rùa rụt đầu nhát gan.
Mọi suy nghĩ tìm đường chạy thoát cũng bị cái đụng chạm này làm cho bay biến đi hết.
- Còn sợ như vậy hẳn là không mệt nhỉ? - Felix Evans mỉm cười.
- - Finn Wilson tiếp tục biến thành chú rùa nhát gan không hó hé gì.
- Đưa cái bụng nhỏ của em ra đây cho ta xoa một chút nào. - Felix Evans nói.
Rùa - Finn - rụt đầu lúc này mới ấp úng lên tiếng phản kháng, nhưng lời nói ra chẳng có chút xíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3679456/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.