Hiện tại cơ thể anh đã nhuốm đầy máu và cung tên, dưới chân anh là một vài kỵ sĩ đã bỏ mạng nằm trên nền cỏ xanh, nhưng bóng lưng ấy vẫn hiên ngang đứng giữa hàng chục kỵ sĩ đang vây xung quanh, đôi mắt màu lam sáng ngời bây giờ đã mất màu sắc vốn có của nó trở nên vô hồn, tựa như một con thú hoang với sức mạnh kinh người đang lao về phía vực thẳm.
Nhìn thấy một cảnh này y đột nhiên cảm thấy khó thở, khóe mắt cay vô cùng, nhìn chồng của y bị vô số người giương cung về phía anh, chỉ cần một hành động nào đó thôi, mũi tên kia có thể tước đoạt mạng sống của chồng y.
Hôm nay nắng rất dịu, thứ ánh sáng ấy giống như một tầng lụa mỏng phủ lên người Felix, khiến anh vô thức nhắm đôi mắt lam vô hồn của mình lại cảm nhận sự ấm áp ấy.
Kỵ sĩ xung quanh không biết anh lại tính làm gì nên bắt đầu giương cung lên chuẩn bị ngắm bắn nếu có hiệu lệnh.
Y đứng bên kia cũng bắt đầu thủ thế chuẩn bị chạy ra bảo vệ Felix bất cứ giây
nào.
Thời gian như bị đóng băng lại khiến người ngộp thở, lúc này vị đế vương 'khát máu kia mất lực khuỵu gối xuống nền cỏ thở dốc, có lẽ do mũi tên của ai đó bắn lúc đầu vào chân đã phát huy tác dụng nên giờ mới khiến anh đứng không vững nữa.
Y vừa định lao ra thì một bóng người từ trong hàng ngũ kỵ sĩ chạy ra, mặc cho lời khuyên can ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3679121/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.