Felix Evans mỉm cười sau lớp mặt nạ, cảm thấy chọc em ấy cũng khá thú vị.
- Sao vậy, sợ tôi ăn thịt cậu à. - Felix Evans từng bước lại gần Finn Wilson.
Finn Wilson làm gì biết hành động vô thức của y đã tự bán đứng chính mình, y loay hoay nghĩ cách trả lời, vô thức lùi bước.
Felix Evans bước đến bao nhiêu bước, thì Finn Wilson lùi lại bấy nhiêu bước.
- Tôi, tôi giật mình thôi, haha. - Finn Wilson nói xong cũng cảm thấy lời nói của mình rất buồn cười, vì thế chỉ có thể cười trừ che giấu sự xấu hổ.
- Vậy sao, thế cậu lùi làm gì vậy?
- Không, không phải đâu, tôi tôi...
Giờ y chạy còn kịp không!!?
Thấy người bị anh chọc sợ sắp khóc tới nơi, vì thế tốt bụng không chọc nữa, anh chỉ tay lên bầu trời hỏi.
- Còn muốn xem pháo hoa nữa không?
- Không, không... à không, có có. - Finn Wilson ấp úng trả lời.
- Vậy cậu xem đi, tôi ra kia một lát. - Felix Evans chỉ tay về hướng gần đó.
Anh vừa mới nói xong, Finn Wilson ở đằng trước nghe vậy liền đứng thẳng lưng trong lòng mở cờ, nhưng không để y vui được bao lâu, người đàn ông lại chạy thoát thân ngay lập tức!
Felix Evans đi bên cạnh y thì không như vậy, tâm trạng của anh lúc này rất thoải mái có thể nói là vô cùng mong chờ, có lẽ do niềm vui sướng khi sắp được đưa người về nhà quá lớn, nên anh đã quên mất người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-hau-chi-mot-long-muon-duong-thai/3676864/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.