"Bịch"một tiếng thật lớn, Nguyệt Vô Thương đem điểm tâm trên tay ném xuống mặt đất.Chén đĩa vỡ tan trên mặt đất, điểm tâm kia cũng theo đó mà tan tành. Nguyệt VôThương lúc này, đôi mắt hoa đào đỏ như lửa, toát lên vẻ nguy hiểm.
"Nàngở đâu ?" Nguyệt Vô Thương nheo mắt, thanh âm giống như cung đã lên dây cóthể phóng ra bất cứ khi nào.
Hômnay nàng nói muốn tự mình ăn hắn, nhìn ánh mắt ngập nước, sáng ngời của nàng,hắn tự nhiên muốn chiều chuộng nàng một chút. Chẳng qua hắn chỉ đi ra ngoài làmviệc có một lát, quay lại liền không tìm thấy nàng.
NguyệtVô Thương lúc này không phải là tức giận, mà là khủng hoảng, không giống cảmgiác tức giận cùng bất an vào ngày đổi kiệu hoa hôm đó, khi nhấc khăn voan lênmới phát hiện là không phải nàng. Lúc này nàng vô cớ mất tích, hơn nữa còn mấttích ngay trước mắt hắn.
Chỉcó hai loại khả năng: một là, một kẻ có võ công tuyệt hảo, không coi hắn ra gìđã mang nàng đi, nhưng mà người như vậy không nhiều; vậy chỉ có thể là khả năngthứ hai : Dạ Nguyệt Sắc tự mình trốn đi.
Tronglòng Nguyệt Vô Thương hiện lên một cỗ thê lương, chỉ cần nghĩ đến việc DạNguyệt Sắc tự mình bỏ đi là lòng hắn đau đớn, vừa nghĩ tới Dạ Nguyệt Sắc bị kẻxấu bắt đi, đã cảm thấy tâm can thắt lại, khiến hắn không thể hô hấp.
"Điềuđộng mọi người đi tìm!" Mặc kệ là khả năng nào, đều làm cho hắn đau lòngvô cùng, suy nghĩ rối loạn, lần đầu tiên hắn không thể tự khống chế mình,Nguyệt Vô Thương suy nghĩ, phi thân chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617615/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.