Ánhmặt trời ấm áp theo khe hở trong lá cây chiếu xuống mặt đất, tạo thành nhữngvầng ánh sáng lung linh. Trong viện gió thổi hiu hiu, lá đỏ nhẹ nhàng bay bay,thi thoảng rơi xuống đất, hạ xuống chiếc ghế quý phi dưới tàng cây.
Mộtnam tử áo trắng nằm trên ghế, mi thanh mục tú, trên mặt mang ý cười yêu dã mịhoặc, hai tròng mắt hoa đào tao nhã, môi khẽ nâng lên tạo thành một độ cong đẹpmắt. Đôi mắt chứa đầy sủng nịnh đột nhiên hướng về một phía, theo tầm mắt củahắn nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử mặc quần áo xanh nhạt yểu điệu đang đi đến.
"NguyệtNguyệt..." Dạ Nguyệt Sắc bưng mâm thức ăn khoan khoái đi về phía Nguyệt VôThương, vừa đi vừa nói chuyện: "Điểm tâm hôm nay làm nhất định là ngon hơnngày hôm qua !"
NguyệtVô Thương cười hòa thuận vui vẻ nhìn Dạ Nguyệt Sắc, mấy ngày nay, người nào đónhàm chán đi hãm hại phòng bếp, làm ra một ít đồ ăn có hương vị kỳ quái, hìnhdạng kỳ quái. Hoặc là không nấu chín, hoặc là quá khó ăn, hoặc là cháy khét.
"Ừ,hôm nay thoạt nhìn không tệ!" Nguyệt Vô Thương dựa vào ghế quý phi, mỉmcười nói với Dạ Nguyệt Sắc: “Để ta nếm thử!”
DạNguyệt Sắc cao hứng gắp một miếng điểm tâm đút vào miệng Nguyệt Vô Thương, vẻmặt chờ mong nhìn hắn, Nguyệt Vô Thương tao nhã ăn, hôm nay đã nấu chín, nhưngkhông hiểu sao có chút chua chua. Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, nhưng cũngkhông biểu hiện gì ra ngoài mặt, đem đồ ăn trong miệng nuốt vào, nói với DạNguyệt Sắc: "Ăn ngon..."
"Ănngon không?" Dạ Nguyệt Sắc đem khay đưa đến trước mặt Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617613/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.