DạNguyệt Sắc nhất thời kích động, nhìn bộ dáng quyến rũ mị hoặc đến tan hồn lạcphách của Nguyệt Vô Thương, trái tim nhỏ run lên một cái , bất quá nàng là ngườicó nguyên tắc có được hay không. Chuẩn bị"Cọ" một cái ngồi dậy, nàongờ Nguyệt Vô Thương ôm nàng khẽ xoay người , hai người liền bình bình ổn ổnnằm ở trên giường.
DạNguyệt Sắc bị Nguyệt Vô Thương ôm vào trong ngực, đầu ở lồng ngực Nguyệt VôThương không an phận cọ tới cọ lui, Nguyệt Vô Thương đè đầu Dạ Nguyệt Sắc lại,đè ép cổ họng nói: "Ngô ~ Sắc Sắc, đừng lộn xộn, người ta mệt chết rồi, đểcho người ta nghỉ ngơi một chút!"
Nhìnđi, nhìn đi, đó là lời nói gì vậy chứ, lại còn hợp với giọng nói kia, nói giốngnhư là đang nói với người nào vẫn chưa thỏa mãn dục vọng vậy. Dạ Nguyệt Sắc bấtđắc dĩ trợn trắng mắt, bất quá nghe ra trong giọng nói của Nguyệt Vô Thương đầymệt mỏi, ngoan ngoãn nằm ở trong ngực hắn.
NguyệtVô Thương tối hôm qua sau khi chữa trị, bị Bắc Đường hành hạ một buổi tối, hiệntại mười đầu ngón tay đều là lỗ kim, đổ máu đến độ sắp thiếu máu rồi, chẳngqua là kềm chế độc tính, nếu muốn chân chính giải độc. . . . . . Nguyệt VôThương ôm sát người thơm mềm trong ngực, khóe miệng cong cong, ngược lại hắnkhông đành lòng!
DạNguyệt Sắc nghe hô hấp của Nguyệt Vô Thương dần dần vững vàng, đột nhiên cũngcảm thấy buồn ngủ, dần dần liền cùng Chu công hẹn hò.
Mặttrời ngã về tây, Nguyệt Vô Thương nhìn tướng ngủ thảm thiết của người nào đó,giống như bạch tuộc dán sát vào trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617575/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.