DạNguyệt Sắc khép mắt lại, hoặc là không làm nếu đã làm thì làm đến cùng, dán môilên môi Nguyệt Vô Thương lại bắt đầu liếm liếm, cắn cắn, mút mút, mùi vị thậtthơm, giống như đang ăn trái cây ướp lạnh!
Từtừ, Dạ Nguyệt Sắc phát hiện có cái gì không đúng, tại sao có thể có một mùi máutươi, Dạ Nguyệt Sắc từ từ lui ra một bước, chỉ thấy Nguyệt Vô Thương ngã vềphía mình, Dạ Nguyệt Sắc cả kinh, lớn tiếng nói: "Ta nói, Nguyệt Nguyệt à,thân thể của ngươi cũng quá hư nhược đi, bị hôn đến hôn mê coi như xong đi, lạicòn ra máu!"
DạNguyệt Sắc thấy Nguyệt Vô Thương không có phản ứng, khóe miệng vẫn còn đangtràn ra máu tươi, vẻ mặt Dạ Nguyệt Sắc nghiêm túc, nhẹ nhàng đặt tay ở trên mũiNguyệt Vô Thương tìm tòi, may mà còn thở, khẽ yên tâm.
DạNguyệt Sắc hét lớn lên, "Có ai không, Vương gia các ngươi té xỉurồi!"
Trongnháy mắt bên cạnh liền xuất hiện một người tráng kiện, ăn mặc không giống nhưlà người của Nguyệt quốc, nghiêm mặt đem Nguyệt Vô Thương từ trong ngực DạNguyệt Sắc kéo ra, thăm dò mạch của Nguyệt Vô Thương , bén nhọn nhìn lướt quaDạ Nguyệt Sắc, sau đó vẻ mặt có chút trở nên như có điều suy nghĩ.
DạNguyệt Sắc run lên, lui về phía sau co rụt lại, phản xạ có điều kiện nói:"Chuyện không liên quan đến ta đâu. . . . . ."
Đôimắt sắc bén của người nọ khiến Dạ Nguyệt Sắc câm mồm, nào ngờ người nọ căn bảnkhông thèm có ý định muốn tính toán nàng, ôm Nguyệt Vô Thương lên bay vụt đi
DạNguyệt Sắc nhìn người đó người nhẹ như yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-treo-tuong/1617566/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.