Tô Tử Nguyệt đi về phía mọi người, khóe miệng nở một nụ cười: "Xin chào mọi người, ta là đại phu của Bình Dân Y Quán, mới vừa rổi là ai muốn xem bệnh?"
Tô Tử Nguyệt vừa nói, tất cả mọi người càng khiếp sợ.
"Cái gì? Cái Bình Dân Y Quán này lại đi tìm một nữ tử đến xem bệnh? Cái này cũng quá là không ra gì rồi!" - Một nam nhân đứng ra, chỉ vào mũi Tô Tử Nguyệt: "Lão phu còn chưa từng nghe nói một nữ nhân làm đại phu, nàng thật sẽ xem bệnh? Không phải là đang lừa người sao?"
"Lão tiên sinh nói rất có đạo lý, chúng ta mới không để một nữ tử xem bệnh! Từ xưa nam nữ thụ thụ bất thân, cái này xem bệnh sẽ có tiếp xúc da thịt, tính cái gì? Còn nữa nữ tử liền nên ở nhà giúp phu quân dạy con, chạy ra ngoài xuất đầu lộ diện, đánh lấy cái nghề y nguy trang cùng nam nhân so sánh, thực sự là không ra thể thống gì."
Nam nhân trung niên què chân chống gậy nghe mọi người nói vậy, gương mặt đỏ ngầu, khó chịu nói: "Ta... ta mơi không có tìm nàng xem bệnh, ta chỉ là đi ngang qua chổ này."
Hắn nhìn thấy Bạch lão đại phu của Tế Thế Đường xem ra cũng vì náo nhiệt mà tò mò đi tới, hắn liền nhào tới bắt lấy tay áo của ông ta, tựa như tìm được người cứu mạng: "Bạch đại phu, ông làm chứng cho tôi! Tôi vẫn luôn xem bệnh ở chỗ của ông..."
Bạch lão đại phu nhìn bề ngoài nhìn sáu bảy mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3729365/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.