Nhưng mà bây giờ lại để cho Phong Thiên Tước biết Lâm Thiên Nhu là kẻ mưu mô, hắn không muốn cưới nàng ta nữa thì cũng không còn cách nào.
Nghĩ lại, Lâm Thiên Nhu độc ác như vậy, cho nàng ta chút trừng phạt cũng là đương nhiên.
Nghĩ như vậy, Tô Tử Nguyệt cùng lười nói thêm.
Phong Thiên Tước lại cảm thấy thái độ của Tô Tử Nguyệt kiểu thế nào cũng được liền khiến hắn rất không thoải mái. Nàng cứ như vậy không quan tâm đến hắn? Không phải nghĩ đến muốn rời đi nên bỏ mặc không quan tâm?
Hay chính là, trong lòng của nàng chưa bao giờ có hắn.
Chẳng biết tại sao, nghĩ đến đây trong lòng Phong Thiên Tước buồn phiền đến kịch liệt, hắn đột nhiên đứng lên nắm lấy cổ tay Tô Tử Nguyệt: "Tô Tử Nguyệt, ngươi còn có ý định rời đi không?"
Tô Tử Nguyệt bị hắn đột nhiên hỏi cắt ngang dòng suy nghĩ, không kịp khống chế miệng mà đáp: "Đi, tất nhiên là phải đi."
Ánh mắt Phong Thiên Tước rực lửa giận nhìn chằm chằm Tô Tử Nguyệt.
Trong nháy mắt, Tô Tử Nguyệt giật cả mình, nàng tất nhiên là muốn rời đi, thoát ly Vương phủ, mai danh ẩn tích làm một đại phu nhàn nhã, kiếm chút tiền, có cơ hội còn có thể đi khắp nơi nhìn cảnh đẹp.
Nhưng mà nhìn cái ánh mắt này của hắn, giống như muốn ăn thịt nàng.
Tô Tử Nguyệt nhìn chằm chằm biểu lộ của Phong Thiên Tước, nhìn ánh mắt của hắn trong lòng liền run rẩy, hắn ta vừa bị bạn gái lừa, giờ mà nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3729364/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.