Tô Tử Nguyệt lúc này liền thêm kêu một tiếng CMN.
Chóp mũi truyền đến mùi hương bạc hà dễ chịu, Tô Tử Nguyệt hít mũi một cái, trên đầu liền vang lên giọng nói của nam nhân muốn ăn đòn: “Tô Tử Nguyệt, ngươi là đang muốn ôm ấp yêu thương sao?”
Nàng mà thèm ôm ấp yêu thương, rõ ràng là hắn cố tình ăn đậu hũ!
Tô Tử Nguyệt cắn răng, đẩy Phong Thiên Tước ra: “Thân thể thần thiếp nặng nề xấu xí, không nên đụng vào Vương gia.”
Tô Tử Nguyệt nhanh chóng đứng lên, Phong Thiên Tước cũng không ngăn cản lại, chỉ khi Tô Tử Nguyệt nâng người lên, hắn vô tình nhìn thấy những vết roi dữ tợn trên lưng nàng.
Qua một thời gian, vết roi đã kết vảy xong, nhưng vẫn lưu lại sẹo nhàn nhạt. Không biết vì sao, Phong Thiên Tước cảm giác có chút chướng mắt, quay mắt đi không đành lòng nhìn tiếp.
Hai người lần nữa ngồi đó không ai lên tiếng.
Sau một lúc, Phong Thiên Tước từ trên ghế đứng lên, ở trên cao nhìn xuống: “Nếu không còn chuyện gì, bản vương đi đây. Ngươi giữ đúng bổn phận, chuyện đã qua liền cho qua đi.”
Tô Tử Nguyệt trong lòng uất ức lại không thể cãi lại, đưa mắt nhìn Phong Thiên Tước rời khỏi phòng khách, đi ra ngoài. Tô Tử Nguyệt nhìn theo bóng lưng của hắn, giơ ra cú đấm.
Hạ Thiên ở ngoài cửa viện bị dọa đến mặt mày trắng bệch. Phong Thiên Tước đảo mắt qua, Hạ Đào cúi đầu thật thấp làm bộ dáng cung tiễn.
Thanh âm Phong Thiên Tước rơi trên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725318/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.