Phong Thiên Tước ở trong Phù Hương Viện mười ngày, hạ nhân liền không còn dám cắt xén đồ vật bên trong viện nữa, ngay cả những món hương hoa phòng ngày trước không hề có cũng được mang tới.
Nhưng mà loại hương thụ này chỉ được thêm vài ngày, sau khi rời Phù Hương Viện hạ nhân phát hiện Vương gia không lần nào triệu qua Vương phi, cũng chua từng gọi Vương phi đến Thịnh Đình Viện, cho nên Trù Hương Viện quay trở lại như xưa.
Hơn mười ngày ở chung, Tô Tử Nguyệt cũng nhìn ra tính cách Phong Thiên Tước, vẫn là nóng nảy nhưng cũng không phải là không nói đạo lý, cũng không phải loại giết người như ngóe.
Cho nên một ngày nắng ráo đẹp trời, Tô Tử Nguyệt muốn xuất phủ ra ngoài.
Mặc cho Hạ Đào ngăn cản, Tô Tử Nguyệt nghĩ nàng vừa cứu hắn một mạng, hắn hẳn sẽ không lấy oán báo ơn đi, dù sao chỉ là nàng ra ngoài đi dạo mà thôi.
Dặn dò Hạ Đào xong, thay đổi y phục liền thành công xuất phủ.
Bên ngoài Vương phủ phố xá tấp nập, từ cửa sau đi ra chính là chợ búa ồn ào, Tô Tử Nguyệt sờ túi tiền, khóe miệng tràn ra nụ cười.
Đi dạo một vòng, ăn không ngớt mấy món ven đường, miệng không ngừng lại được.
Sau đó nàng liền chú ý đến mấy hiệu thuốc, đi vào nhìn một chút, tìm hiểu một chút liền biết Tây y chưa du nhập vào thời đại này.
Nàng đi bốn năm tiệm thuốc xem xét cũng đã mất hết hai canh giờ, bụng lại đói ùng ục, ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725307/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.