Ưm… đau quá.
Cơ thể truyền đến cảm giác đau đớn như xé rách da thịt, cùng một lực lớn đè nặng khiến Tô Tử Nguyệt vô thức rên rỉ thành tiếng.
Đôi mắt cô nhắm nghiền lại, lòng thầm nghĩ, hóa ra đây là cảm giác đau đớn khi bị ngã từ sân thượng bệnh viện xuống đất.
Sớm biết kết thúc đau đớn như vậy, cô đã không nên quản quá nhiều.
Cô là bác sĩ khoa nội chứ có phải là chúa cứu thế đâu.
Thai phụ mang thai muốn nhảy lầu tự sát thì để cô ta nhảy đi, tại sao phải chạy tới kéo lên.
Đã không kéo lên được, vậy mà còn rơi xuống cùng.
Lúc đó cô chỉ nghĩ không muốn nhìn thấy một xác hai mạng.
Bây giờ thì tốt, quăng luôn cả ba mạng.
Tô Tử Nguyệt lúc này mới cảm nhận được, hóa ra cái chết sẽ đau đớn như vậy.
Tô Tử Nguyệt bi ai thầm oán trách, đột nhiên thình lình bị một trận xuyên qua khiến suy nghĩ cô lạc trôi, cảm giác này…
Tô Tử Nguyệt nhíu mày, muốn mở mắt, nhưng mí mắt lại giống như đeo trì không mở ra được.
Đây là chuyện gì vậy? Cô còn chưa chết?
Sự khác lạ của cơ thể khiến Tô Tử Nguyệt vừa nghi hoặc vừa kinh ngạc, không đợi cô nghĩ thêm, lại thêm một trận hung ác như dã thú đụng chạm vào thân thể cô, một vật bất minh nóng hổi tiến sâu vào cơ thể cô từng chút một.
Tô Tử Nguyệt liều mạng mở mắt ra, trên môi muốn hét lên thật lớn bỗng biến mất vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-vuong-phi-muon-huu-nguoi/3725299/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.